Go Back   ๑๑۩۞۩๑๑...TuThienBao.Com...๑๑۩۞۩๑๑ > VI - ♥ Không Gian IT ♥ > 27 - Ebook Tổng Hợp - SÁCH GIẢI FULL > Ebook Ngôn Tình + Truyện


Tìm kiếm chủ đề bài viết ở đây trước khi hỏi TTB -Tìm bằng tiếng việt có dấu càng chính xác-Ví Dụ:Đánh vào Hwang mi ri để tìm truyện tác giả này
$$**=====DS Truyện Tranh Online=====**$$ $$**=====Truyện Tranh Mới Đang Update=====**$$

KHÔNG XEM ĐƯỢC ẢNH TRUY CẬP ĐỔI DNS CLICK VÀO ĐÂY


Trả lời
  #1  
11-08-2013, 01:26 AM
adminbao adminbao is offline
Đầy Tớ Của Nhân Dân
Facebook: https://www.facebook.com/tuthienbaocom

Default Ebook Không thể buông tay -Thư Nhã




Tác giả: Thư Nhã Editor: huynhta Raw: 19lou Thể loại: đoản văn, hiện đại Độ dài: 4 phần Nguồn edit: kites.vn Ebook made by huynhta
Văn án
Cô đến gần bên tai hắn nói: trên đời này có ít nhất hai chuyện là thật, thứ nhất, tôi yêu anh, thứ hai, tôi mang thai con của anh. Nhưng mà trong một giây sau, các đồng sự của cô đã còng tay hắn. Chỉ có cô biết, vào khoảnh khắc kia, cô đã phản bộ hắn, cũng phản bội tổ chức của mình. 1 Từ khi sinh con, cơn ác mộng kia của Lâm Văn dần dần không còn xuất hiện thường xuyên nữa. Cô đặt tên cho con là “Lâm Ký Hằng” (Lâm nhớ Hằng), chính là muốn nhớ hắn đời này kiếp này. Thế nhưng, tối hôm qua cô đột nhiên mơ thấy cùng một giấc mộng trong năm năm qua: cô đến gần bên tai hắn, âm thanh êm dịu mà lại kiên quyết nói: “Cố Hằng Chi, trên đời này có ít nhất hai chuyện là thật. Thứ nhất, tôi yêu anh; thứ hai, tôi mang thai con của anh.”
Hắn bỗng nhiên đẩy cô ra, trong nháy mắt, mọi thứ đều rõ ràng. Từ đầu đến cuối, tất cả đều được lên kế hoạch chu đáo. Hắn vốn có thể sống ở Mỹ một cách ung dung tự tại, nhưng bởi vì gặp cô mà đến nơi này, hắn bị cô dẫn độ*. (*) đưa phạm nhân ở nước ngoài về nước xét xử. Đây vốn là nhiệm vụ của cô, đã được hoàn thành rất dứt khoát. Thế nhưng vì sao cô lại thảm hại như vậy, thể xác và tinh thần đều bị thiêu đốt? Người kiêu ngạo như hắn có thể chết, nhưng không thể trở thành tù nhân. Từ trong dây thắt lưng, hắn rút ra một lưỡi dao sắc bén rồi cắt tĩnh mạch trên cổ của mình mà không hề có một tia do dự. Cô nhìn thấy ánh sáng từ lưỡi dao loé lên, theo phản xạ có điều kiện mà cầm súng, cô bắn vào lòng bàn tay của hắn, máu tươi văng tung toé khắp nơi. Cô chỉ nhớ rõ ánh mắt của hắn nhìn cô lúc đó, không phải căm hận, tuyệt vọng, hay là tự giễu. Chỉ là thê lương và thất vọng. Lâm Văn đến nhà trẻ đúng giờ để đón Lâm Ký Hằng, nhưng cô lại nhìn thấy Lưu Tương đang đứng bên cạnh con trai ở ngoài, không biết cô ta đang nói cái gì với cậu bé mà khiến cho đứa bé luôn luôn thâm trầm kia cười khanh khách. Cô cố gắng làm cho bản thân trông có vẻ tự nhiên như thường, cô chào hỏi người giáo
viên, ôm lấy tiểu Hằng rồi hôn cậu bé một cái. Sau đó, cô đối mặt với Lưu Tương, mỉm cười: “Đã lâu không gặp.” Lưu Tương cũng cười: “May mắn là đã lâu như vậy cô vẫn nhớ ra tôi.” “Nếu cô không vội, sáng mai chúng ta gặp lại.” Lâm Văn đang cố gắng muốn tranh thủ thời gian. Lưu Tương gặp cô ở nhà trẻ chính là muốn nói cho cô, tiểu Hằng cao bảy tấc của cô đã hoàn toàn bại lộ ở trước mặt họ. Lưu Tương vẫn mỉm cười nhẹ nhàng, nói: “Nếu không vội thì làm sao phải tìm cô?” Trong lòng Lâm Văn run lên nhìn cô ta, cô cắn môi đành phải nói: “Vậy đi thôi.” Dọc đường đi, tiểu Hằng và Lưu Tương ngồi ở ghế sau, tiểu Hằng kể cho các cô nghe chuyện ở trong nhà trẻ. Đột nhiên, cậu bé hỏi: “Mẹ, dì Lưu nói trước kia hai người làm việc với nhau, cùng nhau đi bắt người xấu, có thật không?” Lâm Văn nghe xong, như thể vô tình nói: “Đúng vậy.” Thế nhưng cô phản ứng chậm chạp đối với đèn giao thông ở phía trước, cô thình lình thắng lại, thiếu chút nữa là vượt đèn đỏ. Đột nhiên bị hỏi về chuyện quá khứ, điều đó khiến cho khí huyết cuồn cuộn ở trong lòng cô. “Vậy tại sao mẹ không làm nữa?” Là một đứa bé trai, đương nhiên cậu bé cảm thấy
hứng thú với việc bắt người xấu. “Bởi vì mẹ bị thương.” Cô đành phải nói. “A?” Tiểu Hằng có chút lo lắng: “Vậy vết thương của mẹ đã khỏi chưa?” “Vẫn chưa.” Lâm Văn dừng xe lại, ôm lấy đứa con. Cậu bé ôm cổ của cô, vẫn hỏi tiếp: “Vết thương của mẹ ở đâu?” Lưu Tương nói xen vào: “Là nội thương, cháu không nhìn thấy đâu.” Sau đó cô ta nhìn Lâm Văn một cái, vẻ mặt mang theo ý sâu xa. Lâm Văn lấy thức ăn, tiểu Hằng rốt cục tạm thời buông tha vấn đề ban nãy, rồi rửa tay ăn cơm. Lâm Văn không nói thêm gì nữa, trái lại Lưu Tương dùng câu chuyện để đối phó với người bạn nhỏ. Từ khi ra đời tiểu Hằng chỉ biết một mùa trên đảo này, tuy rằng cũng là cuộc sống thành phố, nhưng cậu bé cảm thấy hứng thú với băng tuyết. Thế là Lưu Tương kể về thời tiết cho cậu bé nghe. Cuối cùng Lâm Văn đưa tiểu Hằng đến giường mình chơi đùa. Lưu Tương đã dọn dẹp bàn, sắp xếp tài liệu và máy tính chờ cô. Lâm Văn ngồi xuống, thở dài nói: “Thật sự muốn trốn ‘chân trời góc biển’ cũng không được.”
Pass: tuthienbao.com(Không copy link để tải)
Download: Đối với link từ google.com các bạn không biết tải thì xem cái này: Click Here
DOWNLOAD
TÌM BÀI VIẾT KHÁC SEARCH TRÊN THANH TIM KIẾM PHÍA TRÊN WEB
ĐÃ CẬP NHẬT HẾT SÁCH GIẢI CÁC MÔN CÁC LỚP VUI LÒNG ĐÁNH TÊN BÀI KÈM LỚP PHÍA TRÊN TÌM KIẾM

Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời

ADS

aaaaaaaaaaaaa


© Tuthienbao.com- TTB chúng tôi không cung cấp chức năng đăng ký thành viên để viết bài hay bình luận - Nếu có khiếu nại chung tôi sẽ xử lý
truyen tranh hay, truyen tranh online, ebook,ebook ngon tinh, van hoc lop 5,van hoc lop 6,van hoc lop 7,van hoc lop 8,van hoc lop 9,van hoc lop 10,van hoc lop 11,van hoc lop 12,
Powered by: vBulletin v3.8.2 Copyright ©2000-2025, Jelsoft Enterprises Ltd.