Hồi 1 Một nghề giết người 
Trời vào hạ, ánh nắng ban trưa hừng  hừng như muốn thiêu đốt cả vạn vật trần gian. Đứng trong bóng mát người  nhễ nhãi mồ hôi, thế mà gã phơi mình bất động giữa trời nắng chang chang  y như một pho tượng vô tri giác.
 Con người kỳ dị, đội chiếc nón trúc  ngả màu, gương mặt rắn rỏi, đôi mày xếch lên một cách kiên nghị. Đôi  mắt sắc như chim ưng, và với đôi mắt ấy khi nhìn quét đến ai là kẻ đó  phải rợn mình. Đó là Lệ Tuyệt Linh, một cao thủ trong làng võ đạo, một  tên độc hành đại đạo có một không hai trên giang hồ hiện tại. Lộc cộc  !.... Lộc cộc!... 
Đột nhiên giữa cảnh nóng cháy không  còn chút sinh khí đó vang lên tiếng bánh xe lăn rồi một chiếc xe có mui  từ xa cuốn bụi lướt tới. Theo sau xe là hai đại hán cỡi ngựa, đao giắt  lưng, chuôi đao rung động theo đà ngựa chạy, giải đao màu vàng bay phất  phới. 
Phu xe thấy có người lạ đứng chận giữa đưỡng lấy làm kinh ngạc đưa cao roi ngựa lên hét: 
- Người nào đó, đứng giữa đường làm  chi thế ? Tránh qua một bên kẻo ngựa, xe cán chết oan mạng. Lệ Tuyệt  Linh làm như không nghe thấy tiếng hét của phu xe, tay rút thanh đao gác  ngang vai tiến bước một bên chững chạc về phía cỗ xe. 
Khoảng cách thu ngắn rất nhanh, cỗ  xe cũng nhanh, gã lại tiến ngược chiều thành ra nhanh hơn nữa. Tên phu  xe hoang mang hét lớn: 
- Tên này muốn chết ! Lệ Tuyệt Linh  giả câm giả điếc, bước dài tới như muốn đụng vào xe gấp hơn. Tên phu xe  vung roi quất mạnh vào đôi ngựa quát ầm lên: 
- Tên điên kia muốn chết ta cho mi  chết ! Cỗ xe cứ thẳng đường phóng vùn vụt tới như bay, hai ánh chớp lóe  lên, hai vật thể tròn bắn tới, một thứ nước màu đỏ vọt ra. Ánh chớp là  hai nhát đao xuất phát bởi Lệ Tuyệt Linh với thủ pháp thần diệu, hai con  ngựa kéo xe rụng đầu văng đi ,máu vung tứ tán.
MẬT KHẨU NẾU CÓ: tuthienbao.com
DOWNLOAD