
Nàng Nấm rất ghét những buổi trưa. Khi ăn cơm xong chị em tản đi hết. Họ  đi thực hiện những ước mơ ban đêm. Chỉ còn lại một mình nàng Nấm đối  diện với thân phận mình trong cái ánh sáng ban ngày, khi không còn giấc  mơ bao phủ nữa. 
Mười ba tuổi nàng Nấm đã nhận chân được diện mạo của mình. Tạo hóa thật  trớ trêu đã cho nàng là thân gái với nước da trắng nõn, khuôn mặt trái  xoan. Thiên hạ kháo nhau: mặt trái xoan da trắng mẹ mắng cũng mua. Nhưng  ai dám mua nàng Nấm với đôi chân ngắn cũn chỉ bằng nửa mình trên. Bị  chúng bạn cười nhạo nàng Nấm bỏ học, mặc dù tạo hóa đã kèm thêm cho nàng  một trí tuệ sáng láng. 
... 
Nấm đã mơ một giấc mơ của một người bình thường. Một bó hoa hồng hoặc  một món quà nào đó thật giản dị thôi. Bó hoa hồng Nấm sẽ treo nó lên cho  đến khi nó héo khô lại. Những cánh hoa màu hồng chuyển sang màu nâu  xỉn. Nấm sẽ cất nó trong một cái lọ thủy tinh. Món quà để Nấm cất giữ  trong một cái hộp màu đỏ. Một món quà có hơi ấm của bàn tay người đàn  ông đó. Để những lúc nào Nấm mất phương hướng nhất Nấm sẽ mở nó ra. Để  sự hiện diện của nó là minh chứng cho một thời Nấm cũng có tình yêu.  Không có một món quà nào cả. Đàn bà xấu thì không có quà ư? 
... 
Một đêm Nấm nhớ lại câu chuyện tình của mình. Nấm đã chỉ còn khóc thương  thân. Và chẳng còn mơ ước những điều kỳ diệu mà người đàn ông đó sẽ  mang đến cho Nấm. Những con chữ lại trào ra. Trở dậy Nấm bắt tay vào  viết một tác phẩm có tựa đề: ĐÀN BÀ XẤU THÌ KHÔNG CÓ QUÀ.
MẬT KHẨU NẾU CÓ: tuthienbao.com
DOWNLOAD