Tham khảo bài này đề 1 rồi tự nghĩ ra viết theo lối văn của em: 
 
 
Có lẽ là người Việt hầu hết mọi người đều biết câu: nhân tài là  nguyên khí quốc gia, nguyên khí vượng thì thế nước mới vượng. Cả xã hội  cùng nhìn vào những “tấm gương” của các sỹ phu, các nhà lãnh đạo, những  con người này định hướng, dẫn dắt xã hội, cả hành vi và tư tưởng của xã  hội cũng sẽ bị họ chi phối.  
Ngày nay giới trí thức rất đa dạng,  thật giả lẫn lộn. Bằng cấp thời xưa thực tài và được mọi người thừa nhận  thì ngày nay nạn bằng cấp giả tràn ngập, trong cả ngành pháp luật,  những người đại diện cho pháp quyền. Đáng sợ hơn khi người ta “bình  thường hóa” nạn bằng cấp giả.  
Có một vị cán bộ đầu ngành văn hóa,  thông tin một tỉnh nọ còn cho rằng mình… không may nên mới bị phát hiện  bằng cấp giả. Đáng sợ hơn người ta bàng quan, xơ cứng, thơ ơ với liêm  sỷ, với danh dự.  
Thế nên Phó giáo sư, Tiến sỹ Nguyễn Ngọc Điện có  lý khi muốn nói con người mất phương hướng không biết đi lối nào. Cái  tư tưởng dễ dãi, cái bản năng lười biếng của con người lại trỗi dậy mách  bảo “người ta thế cả mình cũng phải giống họ”, không chỉ là những người  ít học thức mà tôi đã gặp những con người làm nghề trồng người vẫn nói  lên những lời như thế. 
Bây giờ nói đến đạo Khổng, đạo Nho, nhiều  người chê là lạc hậu, nhưng sao không chắt lọc cái tinh hoa để kế thừa.  Thời xưa người ra làm quan, làm lãnh đạo, luôn phải trau dồi đạo làm  người.  
Vậy định hướng cho xã hội ai sẽ làm? có người cho rằng cứ  để tự nó, vì xã hội phát triển chậm nên cứ để 100 năm nó tư khắc đâu vào  đấy. Thực là buồn cười vì ý nghĩ ngây thơ này, nhưng tôi chắc chắn với  các bạn rằng không ít cha mẹ quan niệm rằng: trẻ con con bé chưa biết  gì, cứ để nó lớn nó khắc hiểu, trong khi từ ngàn xưa ông cha ta đã cho  rằng “dậy con từ thủa còn thơ”.  
Trong quyển “Con cái chúng ta đều  giỏi”(Tác giả :Adam Khoo&Gary Lee) để tạo nên những đứa trẻ thông  minh, sáng tạo, một trong những quan niêm đúng đắn là cha mẹ trước tiên  phải là những người dám chịu trách nhiệm, không đổ thừa cho hoàn cảnh,  cho con cái v v … 
Ngày xưa trong câu hát ru của các bà mẹ “ Con ơi  nhớ lấy câu này: cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan”. Mặc dù bà mẹ ấy  có khi không được đến trường nhưng việc dạy con:Trung, hiếu, lễ, tín,  nghĩa. Bà mẹ ấy có bao giờ dạy con mình: người ta “cướp ngày” thì việc  nhặt vài quả dưa hấu, vài lon bia thì đáng gì ?  
Bà mẹ ấy luôn dạy  con mình đạo lý của con người “cái gì không do mồ hôi nước mắt mình làm  ra thì không bao giờ đụng vào”. Nếu mọi người có cặp mắt nghiêm khắc  với chính mình, tôn trọng việc xếp hàng và cương quyết cho ra rìa những  kẻ chen ngang thì văn hóa xếp hàng được duy trì và ngay cả người bán  cương quyết không bán cho kẻ chen ngang.  
Người làm cha làm mẹ  thời xưa luôn nhắc nhở cho con cháu tự hào về truyền thống của cha ông  rằng cha con, ông con ngày xưa học giỏi, nghĩa khí. Tiếc thay, bây giờ  không ít các ba mẹ có học thức, thậm chí có bằng cấp tiến sỹ nhưng họ  bảo nhau nhắc nhau :cha ông tôi giàu có, nhiều tiền, lắm của. 
Thế  nên chả trách người ta tranh nhau làm giàu, làm giàu bằng mọi cách, bất  chấp thủ đoạn, bất chấp đạo đức sản xuất và lưu thông những thực phẩm  kém chất lượng nguy hại đến sức khỏe của cộng đồng.  
Nếu mỗi người  đều có ý muốn xây dựng hình ảnh đẹp, đáng tự hào trong mắt bạn bè quốc  tế và niềm tự hào dân tộc luôn luôn được kế thừa thì việc đầu tiên bản  thân chúng ta là dạy dỗ con cháu mình bằng chính tấm gương của mình  không bị cám dỗ về vật chất. Không chờ ngành giáo dục, không chờ các vị  lãnh đạo, mà mỗi người Việt nam chúng ta cảm thấy xấu hổ về “định kiến  xấu của dư luận về một nhóm người, một cộng đồng” mà chung tay góp sức  để vực dậy niềm tự hào về dân tộc chúng ta. Tất cả nhờ vào ý thức của  mỗi người chúng ta.  
Bây giờ “trồng người”, may ra 100 năm nữa sẽ  được hái quả ngọt. Để nguyên khí của quốc gia thêm vững chãi và hưng  thịnh chúng ta cần sự góp sức của cả xã hội. Đầu tiên từ gia đình mình,  xóm làng mình nhân rộng trên toàn xã hội. Ngành giáo dục và văn hóa,  truyền thông vào cuộc thì tốt quá, các vị lãnh đạo cũng vào cuộc thì còn  gì bằng. 
Trước kia chúng ta đã từng có một Trần Bình Trọng thà  làm ma nước Nam còn hơn sống cuộc đời ô nhục trong hoa gấm. Một Triệu  Thị Trinh dám đạp cơn sóng mạnh chém cá kình chứ quyết không chịu an  phận làm tỳ thiếp trong cung vua phủ chúa. Xin đừng đổ thừa vào lòng  tin. 
 
 |  
  
 
		
		
		
 
  
 | 
 |   
 
    BÁO LỖI BÀI VIẾT
 Hãy gửi cốc trà đá cho TTB tài khoản ngân hàng phía dưới hoặc paypal : 
    paypalme/tuthienbao
 Giúp có kinh phí duy trì Free  
 
 
TÌM BÀI VIẾT KHÁC SEARCH TRÊN THANH TìM KIẾM PHÍA TRÊN WEB 
 
 
		
		
		
			
			
			
			
				 
			
			
			
			
			
			
			
				
			
			
			
		 
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
		
	
	
	
		
	
	
	| 
		
		 
			
				14-02-2013, 11:33 PM
			
			
			
		 
	 | 
 
	| 
		
        
        
		
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
			 
			
		
		
 
 
 
 
 
| 
 
 
 
	
	
		
	
	
		
 
  	 	 
 
	
ADS
	
	
 
 
	
	
Miễn trừ trách nhiệm.NẾU CÓ ĐIỀU KIỆN HÃY MUA SÁCH ỦNG HỘ NHÀ XUẤT BẢN 
© Tuthienbao.com- TTB chúng tôi không cung cấp chức năng đăng ký thành viên để viết bài hay bình luận - Nếu có khiếu nại chung tôi sẽ xử lý.Mọi dữ liệu về diễn đàn trên website này đều được chúng tôi và các thành viên tham gia website tổng hợp từ  tất cả các trang website .Do đó, chúng tôi không chịu trách nhiệm về những dữ liệu được chia sẻ tại đây.Truyện Nội Dung được chia sẻ chỉ với mục đích giải trí, phi lợi nhuận. Mọi bản quyền thuộc về tác giả và nhà xuất bản gốc.Nếu có yêu cầu gỡ bỏ, xin liên hệ qua email
  
truyen tranh,
truyen tranh 8,truyen tranh hay,
truyen tranh online,
ebook,ebook ngon tinh,
van hoc lop 5,van hoc lop 6,van hoc lop 7,van hoc lop 8,van hoc lop 9,van hoc lop 10,van hoc lop 11,van hoc lop 12,
 
     | 
  
 
Powered by: vBulletin v3.8.2
 Copyright ©2000-2025, Jelsoft Enterprises Ltd.
	
	
		
	
	
 
  |     |        |