
Sài Gòn. Tháng 12-1958.
Một buổi sáng bình thường.
Sắp tới giờ làm việc ở  những công sở. Trên đường phố còn ngái ngủ với  nhiều tiệm hàng vẫn đóng kín, mới  có dòng người cần mẫn, những viên  chức, thợ thuyền đi bộ hoặc đi xe đạp, xe máy  tới công sở. Họ đã tỉnh  táo sau bữa điểm tâm một tô hủ tiếu bốc khói hoặc gói  xôi rắc dừa kèm  ly cà phê ở những quán bên vỉa hè.
Mặt trời chưa lên hẳn.  Không khí trong trẻo, hơi lạnh. Thấp thoáng một  vài bà đứng tuổi khoác áo len  dài tay. Người Sài Gòn chỉ có một số buổi  sáng hiếm hoi thế này để dùng đến  chiếc áo len được cất giữ lâu ngày.
Hai chiếc mô-bi-lét, mỗi xe chở hai  người, tiếng máy nổ giòn tan, phóng  qua cầu Thị Nghè rồi dừng lại ở chân dốc.  Hai người lực lưỡng khoác áo  blu-dông đen, ngồi ở phía sau xe nhảy xuống bước  lên hè. Họ chặn đường  một người bé nhỏ, tuổi khoảng ba mươi, có dáng dấp một  viên chức hay  nhà giáo. Anh ngước cập mắt hiền lành nhìn người đang cản đường  mình  rồi né sang bên định tiếp tục đi.
MẬT KHẨU NẾU CÓ: tuthienbao.com
DOWNLOAD