Nguồn  gốc
       1. Tiểu thuyết cổ điển  Trung Quốc là một thành tựu kì diệu của nền văn học Trung Hoa. Nó  hình thành và phát triển rực rỡ từ thời Minh (1308
–1644) và thời Thanh (1644
–1911). Từ những thoại bản, những sự kiện  lịch sử được các nhà văn lỗi lạc sáng tạo nên những bộ tiểu thuyết đồ sộ mấy  nghìn trang, mấy trăm nhân vật, kết cấu chương hồi phát triển theo dòng chảy  thời gian và lịch sử.
 
    2. Tiểu thuyết cổ điển  Trung Quốc có những bộ tiêu biểu nhất
     - 
Tây Du kí: 100  hồi
     - 
Thủy Hử truyện:  120 hồi
     - 
Tam quốc diễn  nghĩa: 120 hồi
     - 
Hồng lâu mộng:  120 hồi
Một vài nét về  Tam Quốc diễn nghĩa
       1. Tác giả
     La Quán Trung sống vào đầu thời Minh đã dựa vào các  chuyện kể dân gian, các truyền thuyết và sử sách để viết nên bộ “Tam Quốc diễn  nghĩa”, tác phẩm hay nhất trong toàn bộ các tác phẩm tiểu thuyết cổ điển Trung  Quốc.
 
    2. Tóm tắt
     Tam Quốc diễn nghĩa kể lại cuộc phân tranh trong vòng 87  năm giữa 3 tập đoàn phong kiến: Ngụy, (Tào Tháo), Thục, (Lưu Bị) và Ngô (Tôn  Quyền).
     - Từ hồi 1 đến hồi 14 (năm 184
–190) cuộc khởi nghĩa nông dân 
khăn vàng. Đổng Trác thâu tóm quyền hành. Vương  Doãn dùng mĩ nhân kế diệu Trác.
     - Từ hồi 15 đến hồi 50 (năm 190
–208) Viện Thiệu xưng hùng rồi đại bại.  Tào Tháo tiêu diệt sạch các tập đoàn phương Bắc, làm chủ trung nguyên Lưu Bị đã  có binh hùng tướng mạnh nhưng chưa có đất. Tào Tháo đại bại ở Xích Bích. Lưu Bị  được đất Kinh Châu: Thế chân vạc Ngụy
–Thục
–Ngô hình thành. 
     - Từ hồi 51 đến hết (208
–280) Tào Tháo có binh hùng tướng mạnh,  lúc đánh Ngô, lúc tiến công Thục, thế trận giằng co, thì Táo Tháo chết. Con là  Tào Phi lên thay, phế vua Hán, lập ra nước Ngụy, quyền hành rơi dần vào tay thừa  tướng Tư Mã Ý.
 Lưu bị có mưu sĩ Khổng Minh, có ngũ hổ tướng, thế lực ngày  một mạnh. Lưu Bị lên ngôi vua. Quan Vũ bị Đông Ngô giết. Trương Phi cất quân  đánh báo thù cho anh mà bị hại. Lưu Bị thảm bại về trận hoả công của Đông Ngô  rồi ốm chết. Con là Lưu Thiện nối ngôi. Khổng Minh “thất cầm Mạnh Hoạch”, “Lục  xuất Kỳ Sơn”, sự nghiệp đang dở dang thì ốm chết. Thục suy vong dần. Năm 263,  tướng Ngụy là Đặng Ngải, diệt Thục, Lưu Thiện đầu hàng. Nhà Ngô có địa thế Giang  Đông hiểm yếu, có binh hùng tướng mạnh, lấy thủ, làm công, nhiều lần đánh bại  Ngụy, Thục. Sau khi Tôn Quyền chết, Tôn Hạo lên thay, thế yếu dần. Năm 279 Tư Mã  Viêm (cháu Tư Mã Ý), kéo đại binh đánh Đông Ngô, Tấn Hạo đầu hàng. Tư Mã Ý phế  Ngụy, lập ra nhà Tôn thống nhất Trung Quốc.
 
    3. Giá trị của “Tam Quốc  diễn nghĩa”
     - Ca ngợi những tấm gương anh hùng nghĩa sĩ, trung dũng,  có tài thao lược một thời loạn lạc.
     - Nêu lên khát vọng của nhân dân về một bậc minh quân, về  hòa bình ổn định.
     - Xây dựng được những điển hình như 
Ngũ hổ tướng, (Quan Vũ, Trương Phi, Triệu Tử Long,  Hoàng Trung, Mã Siêu), 
“Ngũ tuyệt” như  Tuyệt nhân (Lưu Bị), Tuyệt trí (Khổng Minh), Tuyệt nghĩa (Quan Vũ), Tuyệt gian  (Tào Tháo), Tuyệt dũng (nhiều tướng lĩnh của ba phe).
     - Kể chuyện dùng mưu, tường thuật các trận đánh hào hùng,  đầy kịch tính, hấp dẫn…. “Hoa Dung lộ”, “Quá Ngũ quan trảm lục tướng”, “Hồi  trống Cổ Thành”, “Thất cầm Mạnh Hoạch” v.v… Đọc “Tam Quốc diễn nghĩa” không ai  là không nhớ…
     - “Tam Quốc diễn nghĩa” từ lâu đã đi vào tuồng, gần đây  đã đi vào Truyền hình làm chấn động 5 châu, 4 biển.
Phân tích “Hồi trống Cổ Thành”
       1. Tóm tắt
     Biết tin anh là Lưu Bị ở Hà Bắc trên đất Viên Thiệu, Quan  Vũ đưa hai chị (vợ của Lưu Bị) đi tìm anh. Tào Tháo tránh không tiếp Quan Vũ đến  từ biệt vì muốn lưu giữ Quan Vũ để dùng. Tháo không cấp giấy qua ải, nhưng cũng  không cho tướng đuổi bắt. Các tướng giữ ải vẫn không cho Quan Vũ qua ải, Quan Vũ  phải mở đường máu mà đi.
     - Qua ải Đông lĩnh chém Khổng Tú
     - Đến ải Lạc Dương chém Hán Phúc và Mạnh Thầu
     - Qua Nghi Thuỷ giết Biện Hỷ
     - Vượt ải Huỳnh Dương chém Vương Thực
     - Đến bờ Hoàng Hà, giết Tần Kỳ
     - Đến Cổ Thành, Quan Vũ ngỡ là gặp được em xiết bao vui  mừng, ai ngờ Trương Phi “mắt trợn tròn xoe” râu hùm vểnh ngược, hò thét như sấm,  múa xà mâu chạy lại đâm Quan Công”. Bất ngờ Sái Dương lại kéo quân đến bắt Quan  Vũ. Phi càng nghi ngờ… Chỉ đến lúc đầu Sài Dương bị Quan Vũ chém đứt, Phi mới  đánh một hồi trống, Phi mới nguôi giận dần. Và chỉ sau khi nghe tên lính kể đầu  đuôi mọi chuyện,… Phi mới tin, “rỏ nước mắt, thụp lạy Vân Trường”.
 
    2. Hình ảnh Trương  Phi
     Người anh hùng trong thời loạn đề cao trung nghĩa: “Trung  thần thà chịu chết không chịu nhục. Có lẽ đâu đại trượng phu lại thờ hai chủ?”.  Trong suy nghĩ của Trương Phi thì Quan Công đã hàng Tào, “được phong hầu tử  tước”, đã “bội nghĩa” đến Cổ Thành là để lập mưu bắt Phi! Nên phải đâm chết:  “Phen này tao quyết liều sống chết với mày”. “Xin hai chị thong thả, để tôi giết  thằng phụ nghĩa này đã…”.
     - Trung thực, nóng nảy, quyết liệt. Nghe Tôn Cào vào báo  tin hai chị và Quan Vũ đến, mời Trương Phi ra đón, Phi “chẳng nói chẳng rằng lập  tức mặc áo giáp vác xà mâu lên ngựa, dẫn một nghìn quân đi tắt qua Cửa Bắc”.  Hành động dữ dội, sôi sục “mắt trợn tròn xoe, râu hùm vểnh ngược, hò thét như  sấm, múa xà mâu chạy lại đâm Quan Công”. Mạt sát Quan Công: “mày đã bội nghĩa  còn mặt nào đến gặp tao nữa”.
     - Ai phân trần khuyên bảo cũng không nghe. Chỉ có một  điều kiện “xong 3 hồi trống phải chém đầu tướng Tào” để làm tin. Đầu Sái Dương  rụng, tên lính nói rõ mọi chuyện thì Phi mới tin: “rỏ nước mắt, thụp lạy Vân  Trường”. Phục thiện và biết điều.
 Tóm lại, tác giả miêu tả Trương Phi rất sống động: cương  trực, thẳng thắn, quyết liệt, trong sáng và trung nghĩa.
 
    3. Quan Vũ  –đó là một võ tướng:  tuyệt nghĩa. Vượt qua nguy hiểm để đi tìm anh, quá ngũ quan trảm lục tướng.
 
    4. Nghệ thuật:  “Hồi trống Cổ Thành” hấp dẫn bởi tình huống và kịch tính.
     Tình huống1: Trương Phi ngỡ là Quan Công đến lừa bắt mình  nộp Tào Tháo. Phi phải giết Quan Công. Tình huống 2: Sái Dương mang quân đến hỏi  tội Quan Công… Phi ngỡ là âm mưu của Quan Công. Tình huống 3: Trương Phi đánh ba  hồi trồng thì Quan Công phải chém chết Tào. Đầu Sái Dương bị Quan Công chém lăn  dưới đất, Trương Phi vừa đánh xong một hồi trống. Mâu thuẫn được giải quyết, Phi  khóc, thụp lạy Vân Trường.
     Nhân vật được miêu tả bằng hành động các tình tiết diễn  biến nhanh, đẩy xung đột nên căng thẳng và hấp dẫn.
 
    Tóm lại, “Tiếng trống  Cổ Thành” vang lên là đầu giặc bị
 chém rụng xuống đất để  người anh hùng minh oan bằng tài năng. Đó là tiếng trống hội ngộ của tình nghĩa,  của lòng trung thực, của khí phách anh hùng. Cũng là tiếng trống thúc quân,  tiếng trống thắng trận tưng bừng giòn giã.