Tìm kiếm chủ đề bài viết ở đây trước khi hỏi TTB -Tìm bằng tiếng việt có dấu càng chính xác-Ví Dụ:Đánh vào Hwang mi ri để tìm truyện tác giả này
 
Hãy ủng hộ mua bất kỳ sản phẩm trên shopee.vn truy cập Vào Đây tìm sản phẩm rồi mua, mỗi lượt mua đều giúp duy trì website hoạt động miễn phí
KHÔNG XEM ĐƯỢC ẢNH TRUY CẬP ĐỔI DNS CLICK VÀO ĐÂY 
 
   	  	 
 
 
		 
	 
 
  
	
	
		
	
	
	| 
		
		 
			
				12-09-2012, 05:31 PM
			
			
			
		 
	 | 
 
	
		
        
        
		
		        
 
                                |   	
                              
				
 				 Đầy Tớ Của Nhân Dân 
	
                 
 Facebook: https://www.facebook.com/tuthienbaocom 
		
 | 	
	
			
			 | 
	
			
	
                              
					  
					
					
					
				
			 | 
		  |  
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
				 
				Bài "Hồi trống Cổ Thành" - La Quán Trung
			 
			 
			
		
		
 
 
 
 
 
 
Bên cạnh kho tàng văn học dân gian rất đồ sộ với tác phẩm Kinh Thi nổi    tiếng, nhân dân Trung Quốc còn rất tự hào với hai đỉnh cao chói lọi là    thơ Đường và tiểu thuyết Minh – Thanh. Văn học Minh  Thanh là giai  đoạn   phát triển cuối cùng của văn học cổ điển Trung Quốc. Đây là thời  kì  nền  văn học Trung Quốc khá đa dạng, phong phú và đạt nhiều thành  công  về  mặt nghệ thuật. Trong đó có sự lên ngôi đầy vẻ vang của tiểu  thuyết.   Tiểu thuyết cổ điển Trung Quốc là một loại truyện dài, được kể  thành   chương hồi và theo trật tự trước sau của sự việc. Khái niệm  tiểu thuyết   trong văn học Minh Thanh khác với tiểu thuyết hiện đại  sử dụng ngày   nay. Có thể kể đến những đỉnh cao tiêu biểu của tiểu  thuyết Minh  Thanh   đã rất quen thuộc với chúng ta ngày nay như Tây du  kí, Nho lâm ngoại   sử, Thuỷ hử truyện, Tam quốc diễn nghĩa, Hồng lâu  mộng… Trong đó, Tam   quốc diễn nghĩa là tác phẩm phản ánh một thời kì  dài và đầy biến động   của lịch sử Trung Quốc, đó là thời Tam quốc. La  Quán Trung viết tác phẩm   này dựa trên ba nguồn tư liệu chính là sử  liệu (cuốn sử biên niên Tam   quốc chí của Trần Thọ đời Tấn và cuốn Tam  quốc chí của Bùi Tùng Chi   người Nam Bắc triều) ; dã sử, truyền thuyết  trong dân gian ; tạp kịch,   thoại bản đời Nguyên (cuốn Tam quốc chí  bình thoại). Vì thế tác phẩm vừa   là một thiên sử kí, vừa là một tác  phẩm văn học có giá trị nghệ thuật. 
 
Qua việc kể lại những câu chuyện về cuộc chiến tranh cát cứ giữa ba tập    đoàn phong kiến Nguỵ, Thục, Ngô, bằng nhãn quan chính trị của mình, La    Quán Trung đã bày tỏ khát vọng về một xã hội công bằng, ổn định với  vua   hiền tướng giỏi, nhân dân ấm no. Mặc dù, lấy đề tài từ những câu   chuyện  lịch sử đã lùi sâu vào quá khứ nhưng tác giả đã khắc hoạ một thế   giới  nhân vật sinh động trong những mối quan hệ rất chặt chẽ, với đủ   những  nét tính cách khác nhau. Không một nhân vật nào trùng lặp nhân   vật nào  trong thế giới hàng nghìn nhân vật ấy. Đoạn trích Hồi trống Cổ   Thành đã  phần nào bộc lộ một trong những nét tính cách tiêu biểu của   hai nhân vật  xuất hiện khá nhiều trong tác phẩm là Quan Vân Trường và   Trương Phi.  Đoạn trích rất ngắn so với sự đồ sộ của tác phẩm nhưng cũng   đã thể hiện  được một đặc trưng bút pháp nghệ thuật của La Quán Trung   cũng như đặc  điểm chung của tiểu thuyết cổ điển Minh – Thanh. 
 
Đoạn trích Hồi trống Cổ Thành có kết cấu hoàn chỉnh và đầy kịch tính.    Đây là một đặc điểm trong nghệ thuật trần thuật của tiểu thuyết cổ điển,    mỗi chương hồi thường là một câu chuyện có giới thiệu, mở mối, mở nút    và thắt nút như kết cấu một vở kịch. Sau khi giới thiệu nhân vật và  sự   việc thì mở ra mâu thuẫn, rồi mâu thuẫn được đẩy lên đỉnh điểm rồi  được   giải quyết bằng một hành động nào đó. Trong đoạn Hồi trống Cổ  Thành,  mở  đầu tác giả giới thiệu việc Quan Công đang trên đường tìm về  Nhữ Nam  gặp  Lưu Bị, ngang qua Cổ Thành biết được Trương Phi ở đó bèn  đưa hai  chị  dâu vào. Đồng thời tác giả cũng giới thiệu cảnh ngộ của  Trương Phi.  Mâu  thuẫn bắt đầu khi Trương Phi nghe tin Quan Công đến,  vác xà mâu,  lao  ngựa ra đánh Quan Công, và được đẩy lên cao hơn khi  quân mã Sái  Dương  xuất hiện. Là câu chuyện đậm màu chiến trận nên mọi  mâu thuẫn  giữa các  nhân vật đều được giải quyết bằng hành động. Mâu  thuẫn giữa  Quan Công và  Trương Phi xuất phát từ sự hiểu lầm của Trương  Phi nhưng  cũng được giải  quyết bằng hành động. Hành động chém đầu  tướng giặc. Mâu  thuẫn chỉ được  giải quyết khi đầu Sái Dương rơi xuống  đất, còn mọi lời  giải thích đều  không có ý nghĩa gì. Về mặt nội dung,  đoạn trích là một  câu chuyện hoàn  chỉnh, đặc điểm này giúp cho việc  nắm bắt nội dung dễ  dàng hơn. Mỗi hồi  của tiểu thuyết chương hồi  thường giải quyết hoàn  chỉnh một mâu thuẫn  hoặc hoàn thành diễn biến  một sự kiện, đồng thời  lại mở ra một câu  chuyện mới tạo nên phần nối  kết với hồi sau. Vì thế  kết thúc mỗi hồi bao  giờ cũng có câu : "muốn  biết sự việc thế nào xem  hồi sau sẽ rõ". Mỗi  hồi đều được kết thúc khi  mâu thuẫn đang ở cao trào  là một kiểu tạo sức  hấp dẫn của nghệ thuật  kể chuyện trong tiểu thuyết  cổ điển. 
 
Vốn là những truyện kể dân gian được sưu tầm và ghi chép lại nên phương    thức trần thuật của Tam quốc diễn nghĩa mang đặc điểm truyện kể rất  rõ.   Truyện được kể theo trật tự thời gian trước sau của sự việc. Nếu  sự  việc  xảy ra đồng thời hoặc muốn chuyển từ nhân vật này sang nhân  vật  khác  thì dùng từ chuyển "lại nói". Truyện kể ít quan tâm đến diễn  biến  tâm lí  và suy nghĩ nội tâm của nhân vật. Tính cách nhân vật được  bộc lộ  qua  hành động và cử chỉ. Tác giả ít xen vào lời giới thiệu hoặc  bình  luận.  Nếu bình luận một trận đánh hoặc một sự việc, hành động  nào đó  của nhân  vật thì tác giả trích một bài thơ, một bài vịnh nào đó  của  người đời  sau. Và tên mỗi chương bao giờ cũng là câu văn đối ngẫu  tóm  tắt sự việc  chính xảy ra trong hồi đó. Nội dung của câu chuyện  Hồi  trống Cổ Thành  được tóm tắt trong câu : "Chém Sái Dương anh em hoà  giải  ; Hồi Cổ Thành  tôi chúa đoàn viên". Đoạn trích này đã thể hiện  khá rõ  những đặc sắc  nghệ thuật trần thuật và nghệ thuật xây dựng nhân  vật của  Tam quốc diễn  nghĩa. Những nét tính cách không thường nổi bật  trong  tác phẩm của hai  nhân vật Quan Công và Trương Phi đã được thể  hiện  trong đoạn trích. Quan  Công vốn rất tự phụ, ít khi nhún nhường  ai,  nhưng trong trường hợp đặc  biệt này, trước cơn giận của Trương  Phi, lại  rất nhũn nhặn, mềm mỏng. Ở  đây hiện lên một Quan Công oai  hùng trong  tư thế chém đầu tướng giặc  nhưng cũng lại là một người anh  chín chắn,  đúng mực. Còn Trương Phi tính  tình vốn xốc nổi, đơn giản  nhưng mối nghi  ngờ đã làm cho vị anh hùng  này thận trọng hơn. Đó là  những nét tính  cách khác tạo nên sự đa chiều  trong nghệ thuật xây dựng  tính cách nhân  vật của tác giả. Dù thế nào thì  mỗi nhân vật của Tam  quốc diễn nghĩa  vẫn có một tính cách đặc trưng rất  cá tính, không thể  trộn lẫn vào đâu  được. Đoạn trích này ca ngợi tài  năng phi thường của  Quan Công, lòng dạ  thẳng ngay của Trương Phi và trên  hết là lòng trung  nghĩa sắt son của  cả hai người. 
 
Trương Phi nổi tiếng là người ngay thẳng, nóng nảy và trung thực. Nên    mọi lí lẽ với Trương Phi đều không có sức thuyết phục. Người như Trương    Phi không bao giờ chấp nhận và cũng khó có thể hiểu được những uẩn  khúc   trong việc Quan Công về ở với Tào Tháo. Vì thế khi nghe tin Quan  Công   đến Cổ Thành, Trương Phi đã phản ứng rất quyết liệt : "Phi nghe  xong,   chẳng nói chẳng rằng, lập tức mặc áo giáp, vác mâu lên ngựa…".  Nhìn thấy   Quan Công thì không thèm nói một lời, "Trương Phi mắt trợn  tròn xoe,   râu hùm vểnh ngược, hò hét như sấm, múa xà mâu chạy lại đâm  Quan Công".   Không có lời bình luận, không miêu tả tâm lí nhân vật  nhưng tính nóng   nảy và sự tức giận của Trương Phi được thể hiện rất rõ  qua hành động,   nét mặt, lời nói. Phản ứng của Trương Phi thể hiện  tính trung thực, yêu   ghét rõ ràng. Lời thanh minh của Quan Công, lời  giải thích của Cam phu   nhân, Mi phu nhân đều chỉ như dầu đổ vào lửa.  Trương Phi không thích   nghe lí lẽ, chỉ tin vào những điều mắt trông  thấy. Cơn giận đang ngùn   ngụt lại trông thấy quân mã kéo tới. Cơn giận  của Trương Phi được đẩy   lên đỉnh điểm "múa bát xà mâu hăm hở xông lại  đâm Quan Công". Nhân vật   của tiểu thuyết cổ điển tuy có tính cách rất  rõ nét nhưng vẫn mang tính   ước lệ của văn học trung đại. Vì vậy, hành  động của nhân vật bao giờ   cũng minh hoạ cho tính cách và tư tưởng  giai cấp chứ không nhất thiết   tuân theo lôgic tâm lí. Tình nghĩa anh  em thuở hàn vi sẽ chẳng có ý   nghĩa gì nếu ai đó bị nghi ngờ là phản  bội. Chỉ có lí tưởng trung nghĩa   là nguyên tắc ứng xử duy nhất. Và mọi  mâu thuẫn chỉ được giải quyết  trên  cơ sở lợi ích cộng đồng. Anh em  Quan, Trương đoàn tụ khi đầu Sái  Dương  rơi xuống đất. Trương Phi thẳng  tay đánh trống giục giã Quan Vũ  và "rỏ  nước mắt thụp lạy Vân Trường"  khi nỗi nghi ngờ được giải toả.  Việc  Trương Phi buộc Quan Công phải  chém đầu Sái Dương trong ba hồi  trống thể  hiện một thái độ dứt khoát  và cương quyết, đây cũng là chi  tiết đậm màu  sắc Tam quốc nhất. Trương  Phi biết rõ tài năng của Quan  Công, Quan Công  từng chém rơi đầu Hoa  Hùng, một viên tướng giỏi và trở  về doanh trại mà  chén rượu vẫn còn  nóng. Việc Quan Công chém được Sái  Dương không phải  là việc khó nhưng  lại rất có ý nghĩa bởi đó là cách  duy nhất để Quan  Công minh oan. Sự  minh oan cũng không mấy khó khăn  nhưng nó thể hiện  thái độ dứt khoát  và trắng đen rõ ràng của Trương  Phi. Tác giả đã tạo  nên một tình huống  rất đặc sắc để vừa ngợi ca tình  cảm anh em gắn bó  nghĩa tình của Lưu,  Quan, Trương vừa bộc lộ rõ tính  cách thẳng ngay của  Trương Phi và đức  độ của Quan Công. 
 
Trương Phi và Quan Công là những tướng tài của nhà Thục, tiêu biểu cho    nhà Thục. Lưu Bị và nhà Thục là nơi tác giả gửi gắm ước mơ của quần    chúng nhân dân về một ông vua hiền, một triều đình chính nghĩa và nhân    đạo. 
 
Với lối kể chuyện dân gian, đơn giản hoá tình tiết trong sự đa dạng của    sự kiện, Tam quốc diễn nghĩa đã đạt đến chuẩn mực của nghệ thuật kể    chuyện. Tam quốc diễn nghĩa là tiểu thuyết cổ điển tiêu biểu ở cả hai    phương diện nội dung và nghệ thuật. Thành công của tác phẩm không chỉ    bởi giá trị lớn của tác phẩm về quân sự, lịch sử và về đạo đức mà còn    bởi thế giới nhân vật được xây dựng rất thành công. Những nhân vật tiêu    biểu của Tam quốc diễn nghĩa đã trở nên rất quen thuộc đối với văn hoá    và người đọc phương Đông. Không đi sâu khai thác tính cách bằng diễn    biến tâm lí nhân vật như tiểu thuyết hiện đại mà xây dựng tính cách  nhân   vật bằng những hành động, cử chỉ có ý nghĩa khái quát, La Quán  Trung   vẫn xây dựng được một thế giới nhân vật đa dạng có khả năng bao  quát và   tái hiện sinh động một thời kì lịch sử dài gần một trăm năm  với rất   nhiều biến động. Qua đây tác giả đã gửi gắm những suy nghĩ và  thể hiện   cái nhìn của mình về xã hội Minh Thanh. Chỉ với một đoạn  trích Hồi trống   Cổ Thành nhưng hai nhân vật Quan Công và Trương Phi đã  nổi lên vẻ đẹp   sáng ngời về lòng nhân nghĩa, sự trung thực và chân  thành của tình anh   em, tôi chúa. Là tiểu thuyết khai thác đề tài trận  mạc nhưng Tam quốc  đã  để lại rất nhiều những câu chuyện giáo dục nghĩa  tình, giáo dục lối   sống, lối ứng xử theo tiêu chuẩn Nhân, Lễ, Nghĩa,  Trí, Tín của người   quân tử phương Đông. 
 
* Lời bình hồi 28 Tam quốc diễn nghĩa của Mao Luân (cha) và Mao Tôn Cương (con) : 
 
"Người đời chỉ biết Vân Trường hàng Hán, không hàng Tào, thì khen là    tiết tháo, nhưng không biết Dực Đức còn tiết tháo hơn.... Bởi vì có vua    tôi rồi mới có anh em, nghĩa vua tôi đã đơn sai thì tình anh em cũng    đoạn tuyệt. Đã lấy sự công phẫn ghi trong tờ phiếu gài ở đai áo làm    trọng, thì cũng phải lấy lời thề chỗ vườn đào làm khinh. Suy cái nghĩa    ấy mà xem, nếu Dực Đức ở vào cảnh bị vây ở núi Thổ Sơn thì quyết dấn    mình vào lưỡi gươm giáo mà chết chứ không khi nào chịu tòng quyền cơ    biến mà ăn cạnh nằm kề với tên giặc họ Tào. 
 
Dực Đức bình sinh rất ghét Lã Bố, coi là kẻ diệt luân tuyệt lí, cho nên    hễ trông thấy mặt là chửi thằng đi ở ba họ. Đối với Tào Tháo cũng ghét    và giận như vậy. Ghét Lã Bố vì không biết đạo cha con, ghét Tào Tháo  vì   không trọng đạo vua tôi. Coi vậy, Dực Đức thật đáng khen là bậc  hiếu  tử  và trung thần. 
 
Dực Đức đánh mất Từ Châu mà bị Vân Trường trách mắng. Vân Trường ở nhờ    Hứa Đô mà bị Dực Đức trách mắng, có đem nghĩa lớn trách mắng nhau như    vậy mới là anh em thật tình". 
 
 |  
  
 
		
		
		
 
  
 | 
 |   
 
    BÁO LỖI BÀI VIẾT
 Hãy gửi cốc trà đá cho TTB tài khoản ngân hàng phía dưới hoặc paypal : 
    paypalme/tuthienbao
 Giúp có kinh phí duy trì Free  
 
 
TÌM BÀI VIẾT KHÁC SEARCH TRÊN THANH TìM KIẾM PHÍA TRÊN WEB 
 
 
		
		
		
			
			
			
			
				 
			
			
			
			
			
			
			
				
			
			
			
		 
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
		
	
	
		
 
  	 	 
 
	
ADS
	
	
 
 
	
	
Miễn trừ trách nhiệm.NẾU CÓ ĐIỀU KIỆN HÃY MUA SÁCH ỦNG HỘ NHÀ XUẤT BẢN 
© Tuthienbao.com- TTB chúng tôi không cung cấp chức năng đăng ký thành viên để viết bài hay bình luận - Nếu có khiếu nại chung tôi sẽ xử lý.Mọi dữ liệu về diễn đàn trên website này đều được chúng tôi và các thành viên tham gia website tổng hợp từ  tất cả các trang website .Do đó, chúng tôi không chịu trách nhiệm về những dữ liệu được chia sẻ tại đây.Truyện Nội Dung được chia sẻ chỉ với mục đích giải trí, phi lợi nhuận. Mọi bản quyền thuộc về tác giả và nhà xuất bản gốc.Nếu có yêu cầu gỡ bỏ, xin liên hệ qua email
  
truyen tranh,
truyen tranh 8,truyen tranh hay,
truyen tranh online,
ebook,ebook ngon tinh,
van hoc lop 5,van hoc lop 6,van hoc lop 7,van hoc lop 8,van hoc lop 9,van hoc lop 10,van hoc lop 11,van hoc lop 12,
 
     | 
  
 
 
Powered by: vBulletin v3.8.2
 Copyright ©2000-2025, Jelsoft Enterprises Ltd.
 
	
	
		
	
	
 
      |