Khói tím giết người
Rạng đông, khoảng rạng đông. Bầu trời  xám ngoét, mây cũng xám ngoét, tòa thành lớn ngủ vùi còn chưa bắt đầu  tỉnh lại, nhà nhà cửa cửa giống như một bức tranh thủy mặc lợt lạt, mọi  màu sắc đều dung nhập vào một mảng xám xịt mông lung. 
Cũng không biết từ đâu truyền đến  tiếng chó sủa bâng quơ, dưới khung trời xám chợt bốc lên một luồng khói  đậm đặc. Khói tím. Một gian phòng, trong một căn tiểu lâu. Sàn tiểu lâu  vốn cao hơn mấy chỗ khác một tầng, phải leo mười bậc thang đá mới có thể  tiến vào môn hộ. 
Cửa hẹp, thang lầu hẹp, trong phòng  bố trí thanh nhã, song cửa sổ rất rộng rãi, từ trong song cửa nhìn ra,  phong cảnh toàn thành thu gọn trước mắt. Hiện tại có ba người đang ngồi  trước song cửa nhìn ra.
Một trung niên nhân thân thể tròn  trịa, khóe mắt dài dài, khuôn mặt vuông vuông ăn vận rất khảo cứu, nhìn  rất có uy nghiêm, móng tay trên ngón tay út rất dài, cho thấy bình thời  rất ít khi làm việc. Một lão nhân gầy nhỏ, mũi ưng, mắt tam giác, sắc  mặt tinh minh, trên song thủ gân xanh vồng lên như những con rắn, nhìn  không những là người cả đời cần cù vất vả, mà còn đã luyện qua một loại  công phu gọi là Ưng Trảo Công.
Người thứ ba niên kỷ trẻ hơn nhiều,  mặt trắng như ngọc, mắt sao mày kiếm, là một mỹ thiếu niên tiêu chuẩn,  ngoại trừ trên nón có gắn một khối thúy ngọc ra, toàn thân trên dưới đều  không có một chút trang sức xa xỉ dư thừa.
Thái độ của y tuy rất ôn hòa, hai  người tuổi tác lớn hơn y lại tỏ vẻ rất tôn kính đối với y. Ba người đều  nhìn thấy làn khói máu tím đó, ba người bình thường rất trấn định, trên  mặt hiện giờ đều đã biến sắc. “Hình tổng, ông có biết bên đó là chỗ nào  không ?” Trung niên nhân hỏi lão nhân kia. Đôi mắt bén nhọn của lão nhân  như móc câu ghim chặt vào làn khói đó, trầm ngâm:
MẬT KHẨU NẾU CÓ: tuthienbao.com
DOWNLOAD