
 Trên thế giới, ở nhiều nước người lớn và trẻ em chẳng mấy ai không  biết nhà văn Ý Edmondo De Amicis. Nhưng nhà văn được trẻ em yêu thích ấy  lại không phải là người chuyên viết sách về trẻ em hay cho trẻ em. De  Amicis sinh ngày 31 tháng mười năm 1846 ở Ônnêglia, xứ Liguria, trên bờ  biển tây bắc bánđảo Ý. Ông cũng đứng trong hàng ngũ quân đội. Người  thanh niên ấy cũng bắt đầu viết văn, và hai năm sau tác phẩm đầu tay ra  đời, tập hợp một số truyện vừa dưới nhan đề Cuộc đời quân ngũ (La Vita  Militare, 1868).
        Nước nhà độc lập, thống nhất rồi, De Amicis từ giã “cuộc đời  quân ngũ” đi du lịch nước ngoài, để sáng tác theo một thể tài khác: thể  du ký.
        Trong cuộc đời mình, chưa đến hai mươi tuổi nhà văn Ý ấy đã  chiến đấu cho độc lập và thống nhất của đất nước, ngoài bốn mươi tuổi  lại phải đấu tranh cho đến trọn đời vì thắng lợi của công bằng xã hội;  và De Amieis qua đời ở Boocdighêra tỉnh Giênôva, ngày 12 tháng ba năm  1908, hưởng thọ 61 tuổi.
        Cầm bút hơn bốn mươi năm, một nửa thời gian De Amicis chuyên  viết du ký và phê bình văn học, một nửa viết về các chủ đề chính trị và  xã hội, tác phẩm để lại cũng khá nhiều và sinh thời của tác giả cũng gây  ra tiếng vang không ít; nhưng mà thành công nhất có lẽ lại là hai cuốn  sách nhỏ viết nhẹ nhàng, thoải mái, tựa hồ chẳng đòi hỏi của tác giả lắm  công phu, nhiều nhiệt tình như mọi cuốn khác: Những người bạn dí dỏm,  thân mật, đầy lòng thương người, và nhất là Tấm lòng (Cuore) mà thế giới  quen gọi là Những tấm lòng cao cả, ra đời vào đầu những năm 80 của thế  kỷ trước, và gần một trăm năm nay đã làm cho De Amlcis nổi tiếng khắp  thế giới. Nhưng được như vậy chính là vì cuốn Coure ấy mang một hoài bão  thiết tha của tác giả, “bấy lâu nay một chút lòng...”
        Một cậu bé người Ý, Enricô Bôttini, hàng ngày ghi lại những  việc lớn nhỏ diễn ra trong đời học sinh của cậu, những cảm tưởng và suy  nghĩ của cậu thành một cuốn nhật ký. Mỗi tháng, thầy giáo cho phép một  truyện để đọc trong lớp, mỗi tháng, bố hay mẹ viết cho con một lá thư;  các thư và truyện ấy đều được xếp vào cuốn nhật ký. Ghi chép trong mười  tháng, đó là một ,cuốn truyện nhỏ về năm học của cậu bé mười một tuổi.     Nhân vật trong nhật ký là các cô giáo, thầy giáo, các bạn học của  Enricô, là bố, mẹ Enricô, cùng bố mẹ các bạn; mỗi người một vẻ, có một  đặc điểm nhất định về mặt thể chất hay tinh thần, nhất là các bạn của  EnrIcô. Tính cách các nhân vật đã được cách điệu hóa để tiêu biểu cho  một nết tất, hay chỉ là một thói quen, vì đấy không phải là một tác phẩm  phản ánh nền giáo dục ở nước Ý cuối thế kỷ XIX, mà là một tác phẩm mượn  hình tượng nghệ thuật để trình bày những điều suy nghĩ về đức tục ở nhà  trường và gia đình, mà tác giả mang trong óc như một lý tưởng, và trong  long như một  hoài bão.
MẬT KHẨU NẾU CÓ: tuthienbao.com
DOWNLOAD