
Chương 1
Gần cửa sổ, trong một gian phòng chật hẹp tranh tối tranh sáng, bố tôi  mặc quần áo trắng toát nằm trên sàn. Thân hình bố tôi dài lạ thường,  ngón chân xòe ra nom rất kỳ quái; hai bàn tay dịu dàng đặt yên trên  ngực, nhưng ngón tay thì co quắp. Hai đồng xu đen tròn bằng đồng che kín  cặp mắt tươi vui của bố tôi: khuôn mặt vẫn hiền từ nay tối sầm lại. Hai  hàm răng nhe ra làm tôi sợ hãi. Mẹ tôi mặc chiếc váy đỏ, chiếc áo hở  ngực, quỳ bên cạnh và lấy chiếc lược đen, mà tôi vẫn thích dùng để cứa  vỏ dưa hấu, chải mái tóc dài và mềm mại của bố tôi từ phía trán ra sau  gáy. Mẹ tôi nói liên tục, giọng trầm trầm khàn khàn. Cặp mắt xám của mẹ  tôi sưng húp và như tan ra thành những giọt nước mắt lớn chảy ròng ròng.  Bà tôi giữ lấy tay tôi. Bà tôi người béo tròn có cái đầu lớn, cặp mắt  rất to và chiếc mũi xôm xốp nom rất buồn cười; bà tôi mặc toàn đồ đen  trông mềm dịu đến hay. Bà tôi cũng khóc, tiếng khóc nức nở lạ lùng, trầm  bổng hình như hòa theo những lời than vãn của mẹ tôi. Toàn thân run  run, bà tôi kéo tôi và đẩy lại gần chỗ bố tôi. Nhưng tôi cưỡng lại và  nấp sau lưng bà; tôi vừa sợ hãi vừa lúng túng. Chưa bao giờ tôi trông  thấy người lớn khóc và tôi không sao hiểu được những lời bà tôi nhắc đi  nhắc lại:
-Cháu từ biệt bố cháu đi, không bao giờ cháu được thấy bố cháu nữa đâu,  tội nghiệp, bố cháu chết sớm quá, chưa phải lúc... Tôi bị ốm nặng, vừa  mới dậy. Trong lúc tôi ốm -tôi còn nhớ rất rõ -bố tôi nô đùa với tôi rất  vui vẻ, sau đó bỗng nhiên bố tôi biến đâu mất, và bà ngoại tôi, con  người kỳ lạ ấy, đã thay thế bố tôi.
-Bà đi từ đâu đến thế?
-Tôi hỏi bà tôi. Bà đáp:
-Từ phía trên, từ Nijni đến.
Bà không đi bộ, mà đi tàu thủy đến! Người ta không thể đi bộ trên mặt  nước được, ông mãnh ạ! Câu trả lời đó thật là buồn cười và khó hiểu. ở  trên nhà này chỉ có mấy người Ba-tư rậm râu và tóc nhuộm; còn ở dưới hầm  nhà thì có một ông lão da vàng người Kanmưc làm nghề bán da cừu. Từ  trên có thể cưỡi tay vịn cầu thang trượt xuống, hoặc nếu có ngã thì lộn  nhào ở cầu thang, -điều đó tôi biết rất rõ. Nhưng sao lại có chuyện đi  trên mặt nước kia chứ? Tất cả câu chuyện của bà tôi đều vô lý, đều lầm  lẫn một cách ngộ nghĩnh.
MẬT KHẨU NẾU CÓ: tuthienbao.com
DOWNLOAD