Tìm kiếm chủ đề bài viết ở đây trước khi hỏi TTB -Tìm bằng tiếng việt có dấu càng chính xác-Ví Dụ:Đánh vào Hwang mi ri để tìm truyện tác giả này
 
Hãy ủng hộ mua bất kỳ sản phẩm trên shopee.vn truy cập Vào Đây tìm sản phẩm rồi mua, mỗi lượt mua đều giúp duy trì website hoạt động miễn phí
KHÔNG XEM ĐƯỢC ẢNH TRUY CẬP ĐỔI DNS CLICK VÀO ĐÂY 
 
   	  	 
 
 
		 
	 
 
  
	
	
		
	
	
	| 
		
		 
			
				29-09-2012, 04:40 PM
			
			
			
		 
	 | 
 
	
		
        
        
		
		        
 
                                |   	
                              
				
 				 Đầy Tớ Của Nhân Dân 
	
                 
 Facebook: https://www.facebook.com/tuthienbaocom 
		
 | 	
	
			
			 | 
	
			
	
                              
					  
					
					
					
				
			 | 
		  |  
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
				 
				Ngôn từ nghệ thuật - Một nét phong cách độc đáo của Nguyễn Tuân
			 
			 
			
		
		
 
 
 
 
 
 
Một  phương diện giúp khẳng định phong cách của bất cứ nhà văn nào, mà chúng  ta không thể bỏ qua, đó là nghiên cứu yếu tố ngôn từ - chất liệu cơ bản  để sáng tạo nên tác phẩm văn chương mà nhà văn đã vận dụng một cách nghệ  thuật.    
  Đối với Nguyễn Tuân điều này lại cần đặc biệt quan tâm.Bởi  lẽ chính nhà văn đã rất coi trọng việc sử dụng ngôn từ khi ngồi trước  trang giấy trắng. Ông từng viết: "Chúng ta vẫn đắm đuối với nghề Iàm  văn, ngày càng chuốt thêm văn tự, ngày càng làm óng tốt dẻo bền hơn lên  nữa cái tiếng nói Việt cổ truyền của mình"[1-137]. Với ý thức cao như  vậy, nên ông luôn "tự học" để trang bị cho mình vốn ngôn từ phong phú,  giàu có, để sử dụng một cách thoải mái trong lúc hành nghề. Tố Hữu nhận  xét Nguyễn Tuân là "người thợ kim hoàn của chữ" [2-196]. Lại Nguyên Ân  khen: "con người ông, phong cách ông cũng đẹp một cách độc đáo như câu  văn ông, loại câu văn có một không hai trong nghệ thuật ngôn từ tiếng  Việt" [2-564].Để có được những lời tán dương trên Nguyễn Tuân  phải trải qua một đời "sẵn sàng chịu khổ hạnh" để góp phần vun tưới cho  "cái cây tiếng nói Việt Nam" ngày càng nhiều cành, nhiều lá, nhiều hoa  trái hơn, càng như một thứ cây nêu Tết kỳ diệu lung linh giọng gió trước  sóng Thái Bình Dương" [2-125].
  Nét độc đáo trước tiên trong ngôn từ nghệ thuật  của văn chương Nguyễn Tuân, là ông biết khai thác tối ưu hiệu ứng âm  thanh của tiếng Việt đơn âm tiết, nhưng lại đa thanh điệu, tạo cho câu  văn giàu tính nhạc vang hưởng chất thơ. Những năm trước và sau thập kỷ  sáu mươi, Nguyễn Tuân nhiều lần len lỏi giữa rừng Việt Bắc đại ngàn.Với  một tình yêu rừng da diết, nhà văn như đang nghe giai điệu rừng dội từ  vách đá, vọng xuống lũng sâu, cộng hưởng vào tâm hồn chan chứa thơ nhạc  của người bộ hành - Nghệ sĩ Nguyễn Tuân. Ông đã dùng những nét chữ để ký  âm khúc nhạc rừng độc đáo: "Lòng tôi sao toàn là những cảm xúc của một  người bộ hành thời Trung cổ đặt chân vào giữa một vùng Cổ đại. Đầu toàn  nhớ lại những âm từ thơ Đường. Cảnh nơi dọc đường cũng Tùy Tùy Đường  Đường cũng Lý Lý Trần Trần như thế thôi.Nhịp sống, nét sống cũng  phong phong trần trần mộng mộng đào đào nguyên nguyên vậy" [6-350]. Đọc  đoạn văn sau, chưa cần tìm vào ý nghĩa, chỉ nghe âm hưởng vang lên, cũng  đã gợi trong ta liên tưởng như những tiếng nức nở của Chiêu Quân cống  Hồ đồng vọng trong tâm hồn đời chị Hoài như vại dưa muối đã hỏng: "Nương  theo cái chiều tưởng tượng gây gây mùi hoài cựu, tôi nghĩ xa, tôi nghĩ  gần, rồi tôi nhận thấy cả một đời chị Hoài cũng chỉ là một đời một nàng  Hạnh Nguyên bước đi một bước là thêm một bước cống Hồ. Rặt cống Hồ. Cống  Hồ.Toàn là nhịp cống Hồ. Toàn là cung Nam. Nó chìm hẳn xuống như những tiếng tơ rầu" [5-341].
            Nguyễn Tuân rất có tài khai thác sức gợi  về mặtý nghĩa tạo ra bởi mặt âm thanh của ngôn từ. Ông từng bình rất  hay về các từ láy đôi, láy ba; các cảm quan ý nghĩa với những từ mang  phụ âm đầu KH trong bài "Tán về ngôn ngữ".Trong "Lửa sinh nhật",  ông nhại tiếng súng các loại: "Này thì Bục - Này thì Toác", "Choét!  Choét! ung!" ta nghe mà liên tưởng cái đồn Đại Bục, Đại Phác kiên cố của  quân địch, trước sức công phá dữ dội của chiến sĩ cách mạng, đã nhanh  chóng bục, toác, nhão nhoét, ung thối ra.Vạch mặt một tên thối tha ở phố  Cống Thần, nhà văn đã gọi hắn với một cái tên mang hai phụ âm b, l nghe  mà phát tởm. Qủa cách đặt tên cũng là một thủ pháp nghệ thuật quan  trọng. Vũ Trọng Phụng có cái tài trào lộng loại người tha hóa về mặt đạo  đức, băng hoại về lương tâm nhân phẩm, bằng cách đặt cho chúng những  cái tên hoa mỹ như Văn Minh, Phó Đoan, Tuyết, TYPN,... Trong khi đó,  Nguyễn Tuân lại châm biếm bọn "ưng khuyển phệ - loại yêng hùng bay" đắt  giá tốn kém trong quá trình huấn luyện kỹ thuật tiến hành "chiến tranh  sạch sẽ" bằng cách phiên âm tên chúng kiểu "Oét-mô-len" thành Vét mồ lên  [3-l38]. Tên tù binh bay được Nguyễn Tuân phiên âm thành đồ "Lạc-xon"  phế thải; Đức cha Tuyên UÁy biểu tượng cho đạo đức bác ái thành tên xúi  giục "Xít - pen - men"; cơ quan ngôn luận lẽ ra phải nói sự thật rành  rọt, lại líu ngọng thành "U Pê U Pi". Đây không hề là sự ngẫu nhiên, vì  khi đề cập đến những vĩ nhân của lịch sử Mỹ như Washington, Lincoln, hay  các văn thi sĩ đáng quý như Edgar Poe, Jack London, Hemingway nhà văn  đã viết một thứ chữ tiếng Anh trang trọng.Hiện tượng này có mối liên hệ ảnh hưởng nào chăng giữa Nguyễn Tuân với Bác Hồ.Như  khi Bác viết hai bài "Dốt như bò" và "Xa lăng xa lù" đăng báo Nhân Dân  ngày 14 - 2 -1952 và 30 - 3 - 1952, châm biếm những tên thực dân Pháp là  Tat-xi-nhi và Xa-lăng.Về tên Tat-xi-nhi, Bác viết: "Thế là Tat-xi-nhi đã bị bạn nó tát vào mồm": 
 
Kết luận thói huênh hoang của tên Xa-lăng, Bác viết:
  "Xa lăng xa lù 
Càng nói càng ngu 
Ta đánh mạnh đánh mãi 
Giặc thất bại lu bù" [4-297]
           Về mặt từ ngữ, Nguyễn Tuân đã thừa hưởng  lớn phần "hương hỏa" "kết tinh bởi trăm nghìn công sức lao động của tổ  tiên truyền lại".Vì vậy, với tấm lòng tri ân trân trọng, nhà văn  có ý thức trách nhiệm làm thể nào để bồi bổ tiếng nói dân tộc phải "giàu  thêm mãi về cả chữ dùng, cả cách nói của ngôn ngữ Việt " [7-163]. Mỗi  khi cầm bút, ông trải cái vốn từ phong phú mà mình chiếm lĩnh ra để chọn  lấy một từ chính xác trong sáng nhất, nhưng cũng ít người dùng nhất,  đặt đúng vị trí trong câu văn.Người đọc khi gặp, lập tức phản xạ  với cái vốn quen dùng của mình mà rung lên xúc cảm, khắc vào ký ức như  biết thêm một từ thần, như nhớ thêm một câu thơ hay, một cách dùng độc  đáo, mà học theo để nâng dần năng lực ngôn ngữ của mình. Nguyễn Tuân có  những cách dùng từ "quái dị" khó quên như:
           "Ấy là một người đàn bà, thứ đàn bà tồi.Tồi ở chỗ lõa lồ trong câu nói tiếng cười". Cũng người đàn bà ấy: "người cứ ngồi ỳ ra đấy để ám sát cái hiền lành của một chuyến xe ngựa rất nên thơ" [5-305].
  - Cái người phu xe già vốn vẫn kéo đưa tôi xuống xóm hát và đang ghếch càng xe lên hè chở tôi ra ga, nở một nụ cười a tòng rất có tính cách buộc tội cho tôi, trước mặt vợ tôi đang ngần ngại. [5-215]  
            Đọc văn Nguyễn Tuân, chúng ta có thể tìm  thấy vô số trường hợp ông vận dụng các biện pháp tu từ độc đáo, những  liên tưởng hết sức bất ngờ như: 
- Thời giá hoa đào ở ngân thị Hương Cảng mấy ngày gần đây đã bỏ xa thời  giá hoa biết nói trong hàng viện và mọi phòng trà. [5-23]
          Thầy giáo dạy tiếng Việt có thể dễ dàng  tìm cho mình những ví dụ về các biện pháp tu từ ở trong văn chương  Nguyễn Tuân, nhằm minh họa cho các tiết dạy một cách phong phú và tiết  kiệm được thời gian như: 
         "Nhưng mà cả cái cầu bảy nhịp đó, một trăm  bảy mươi tám thước khung sắt đó tám trăm chín mươi tư gỗ ván đó, nhưng  mà cái cầu đó là của ai?... Tổ chức quốc tế nào hay là cơ quan nào trong  nước? Hay là trối kệ nó đó như là một đứa con hoang thai của thời thế?  Chao ôi, thấy thương quá là thương, cho bảy nhịp Hiền Lương cầu tuyến!  Nó lù lù vô duyên như một con bù nhìn khung nan sắt đang quá đỗi tẽn tò  trên khúc sông đệm" [6-382].
  Về mặt cú pháp, câu văn của Nguyễn Tuân có cấu  trúc trùng điệp, để khắc họa đậm nét tính cách của nhân vật và sự đa  diện của hình tượng.Người đọc thường có những xung động thẩm mỹ  thú vị, gợi liên tưởng đến nhiều tầng nghĩa khác nhau, qua sự mở rộng  tối đa những vị ngữ, bổ ngữ...
  Nói về thân phận hèn mọn của thầy Lý trong "Một vụ  bắt rượu lậu", nhà văn viết: - "Nghĩ đến đấy, thầy Lý không dám giữ đầu  mình cho thẳng thắn, chỉ muốn cúi mặt mình xuống đất, hết nhìn đôi ủng  da tây của quan Phủ, đôi guốc kinh của ông Đề và đôi bàn chân lấm của  mình.Thầy Lý lúc này là sự hóa thân của một sự sợ hãi" [5-10]. 
 
Thủ pháp kết hợp những từ ngữ cùng trường nghĩa vào trong câu, đoạn văn,  có thể xem là sự vận dụng thành công của Nguyễn Tuân. Câu văn của ông  "co duỗi" một cách linh hoạt. Có khi gợi cảm giác vón cục kết tinh lại  qua những câu văn ngắn, khô như: "Một tiếng loa. Một tiếng trống. Ba  tiếng chiêng", "Hết cả lã chã". Nhưng thường thì câu văn Nguyễn Tuân gợi  cảm giác không gian đang mở rộng, thời gian được kéo dài, bởi những từ  ngữ chỉ phương hướng, chiều kích gắn kết vào nhau bằng những từ chỉ thì  thời gian. Đoạn văn sau cho ta cảm giác ấy "Dọc theo con đường ở Phù Yên  đang rộng ra, đang dài thêm mãi ra và thẳng duỗi ra, cuộc sống lao động  tập thể đang cất lên cơ man là mái nhà mới, những ngôi nhà gianh nhà  nứa mới. Nhà mới mọc đến đâu thì cây rừng bị thu hẹp đến đấy" [6- 122].
          Câu văn của Nguyễn Tuân đan chéo nhau các  phương chiều của không - thời gian qua liên tưởng miên man của tác giả,  như những thước phim điện ảnh, hội tụ nhiều mảng không gian, đồng hiện  nhiều khoảnh khắc thời gian, tạo ra hình ảnh đối lập sinh động nói lên  sự vận động phát triển của con người - đất nước Việt Nam, từ nô lệ nghèo  đói, đau thương khổ nhục sang tự do, no đủ hạnh phúc. Nằm trên mỏ "Than  Quỳnh Nhai" nhà văn nghĩ: "Tôi nằm đây là nằm trên những biến thiên  biển xanh nương dâu, trên những xác rừng cổ đại nay khai ra đốt sáng  miền Bắc kiến thiết tổ quốc trong đó mỏ châu Quỳnh Nhai có cái vinh  quang được góp phần than lửa của mình" [6-287]. Đạp xe đi giữa lòng Hà  Nội ngày sơ tán, hồn Nguyễn Tuân lại phiêu dạt vào Huế xưa, mà không  khỏi bồi hồi về tình cha con sâu nặng của thời thơ ấu. Ông viết: "Giữa  phố Huế của Hà Nội sơ tán, thấy dòng phố như một dòng sông Hương, và  thấy xe đạp chậm của mình đang như một con đò trôi miết trên dòng. Chao  ôi, quên sao được sáu nhịp cầu Thành Thái và quên sao được những tiếng  súng giờ giấc của thành Huế thanh bình giả vờ thuở đó"[7-113].
  Nói đến ngôn từ Nguyễn Tuân, không thể không nói  đến tín hiệu đặc trưng của thể loại ký. Đó là tính khoa học chính xác  nghiêm túc với tinh thần trách nhiệm cao của tác giả thể hiện trong  trang viết. Những tên người, tên đất, con số, sự kiện của địa lý - lịch  sử Việt được nhà văn tra cứu kỹ lưỡng trước khi định hình trong câu văn.  Nguyễn Tuân cho rằng: "Tôi vẫn cho địa lý quan trọng hơn lịch sử. Khoa  học của lịch sử kích thích tinh thần quốc tế và bồi dưỡng nhiều cho lòng  yêu nước. Do có kiến thức lịch sử' mà tấm lòng càng gắn bó với đất  nước. Những cái điều đó cũng dễ thành một ý niệm trừu tượng, nếu không  có sự bổ túc của khoa địa lý. Muốn yêu đất nước tổ tiên mình cho thật  đầy đủ, thì phải đi bằng hai chân cả lịch sử và địa lý. Muốn thật yêu  một vùng nào, một tấm lòng chưa đủ, phải có đôi chân nữa. Không có sự  phối hợp của địa lý; mà chỉ có toàn lịch sử thôi thì khác chi thấy bóng  rồi mà chưa lần ra cho hết cái hình" [6-464]. Tư tưởng nghiêm túc này đã  chỉ đạo ngòi bút của Nguyễn Tuân viết nên những trang ký chân thực,  khách quan về sự kiện, sâu sắc về bình giá và đậm đà về tình cảm.
  Điều cuối cùng, dựa vào phong cách chức năng của  ngôn ngữ, chúng tôi thấy ngôn từ văn chương Nguyễn Tuân là hiện tượng đa  phong cách. Nhà văn như nghệ sĩ xiếc ngôn từ. Ông nhại được giọng nhiều  vùng miền khác nhau, huy động thích hợp thuật ngữ nhiều ngành khoa học,  nghệ thuật khác phục vụ cho việc xây dựng hình tượng nghệ thuật văn  chương và chuyển tải tư tưởng, tình cảm đến với bạn đọc, góp phần làm  phong phú thêm ngôn ngữ văn chương xứng đáng là bậc thầy ngôn ngữ của  văn đàn hiện đại Việt Nam. 
 
 |  
  
 
		
		
		
 
  
 | 
 |   
 
    BÁO LỖI BÀI VIẾT
 Hãy gửi cốc trà đá cho TTB tài khoản ngân hàng phía dưới hoặc paypal : 
    paypalme/tuthienbao
 Giúp có kinh phí duy trì Free  
 
 
TÌM BÀI VIẾT KHÁC SEARCH TRÊN THANH TìM KIẾM PHÍA TRÊN WEB 
 
 
		
		
		
			
			
			
			
				 
			
			
			
			
			
			
			
				
			
			
			
		 
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
		
	
	
		
 
  	 	 
 
	
ADS
	
	
 
 
	
	
Miễn trừ trách nhiệm.NẾU CÓ ĐIỀU KIỆN HÃY MUA SÁCH ỦNG HỘ NHÀ XUẤT BẢN 
© Tuthienbao.com- TTB chúng tôi không cung cấp chức năng đăng ký thành viên để viết bài hay bình luận - Nếu có khiếu nại chung tôi sẽ xử lý.Mọi dữ liệu về diễn đàn trên website này đều được chúng tôi và các thành viên tham gia website tổng hợp từ  tất cả các trang website .Do đó, chúng tôi không chịu trách nhiệm về những dữ liệu được chia sẻ tại đây.Truyện Nội Dung được chia sẻ chỉ với mục đích giải trí, phi lợi nhuận. Mọi bản quyền thuộc về tác giả và nhà xuất bản gốc.Nếu có yêu cầu gỡ bỏ, xin liên hệ qua email
  
truyen tranh,
truyen tranh 8,truyen tranh hay,
truyen tranh online,
ebook,ebook ngon tinh,
van hoc lop 5,van hoc lop 6,van hoc lop 7,van hoc lop 8,van hoc lop 9,van hoc lop 10,van hoc lop 11,van hoc lop 12,
 
     | 
  
 
 
Powered by: vBulletin v3.8.2
 Copyright ©2000-2025, Jelsoft Enterprises Ltd.
 
	
	
		
	
	
 
      |