Truyện Người con gái Nam Xương là câu chuyện về số phận oan nghiệt của   một người phụ nữ có nhan sắc, có đức hạnh dưới chế độ phong kiến, chỉ vì   một lời nói ngây thơ của con trẻ mà bị nghi ngờ, bị xỉ nhục,bị đẩy đến   bước đường cùng , phải kết liễu cuộc đời mình để giãi tỏ tấm lòng  trong  sạch. Đó là số phậm , hình ảnh của Vũ Nương một nhân vật chịu  nhiều oan  nghiệt.
Nguyễn Dữ đã thật tài tình khi xây dựng hình ảnh người phụ nữ mà cụ thể ở   đây là Vũ Nương,ông đã đặt nhân vật vào tình huống khác nhau để thể   hiện rõ được phẩm chất của người phụ nữ thương chồng, yêu con, hiếu thỏa   với cha mẹ chồng đồng thời cũng hết mực thủy chung son sắc.
Trong cuộc sống vợ chồng bình thường, nàng đã giữ gìn khuân phép, không   khi nào vợ chồng phải để đến thất hòa mặc dù Trương Sinh là người chồng   tình hay ghen tuông đối với vợ thì vòng ngừa quá mức.
Thật là một cảnh làm cho mọi người phải xúc động, khi Vũ Nương tiễn   chồng đi lính. Thông thường thì khi chồng đi lính nhiều người mong chồng   có được công danh gì mang về để vinh hiển trở về, còn đối với Vũ Nương   thi lại không chông mong vinh hiển mà chỉ cầu chồng được binh yên trở   về; nàng òn cảm thông với những vất vả, gian lao mà chồng mình sẽ phải   chịu đựng; nàng nói đến nỗi nhớ nhung khắc khoải của mình, bằng những   lời rất ân cần; đằm thắm tình cảm.
Khi xa chồng . Vũ Nương lại là một người vợ thủy chung, yêu chồng tha thiết, nỗi buồn nhớ cứ
Dài theo măm tháng “ bướm lượn đầy vườn”, “mây che kín núi” tác giả đã   dùng hình ảnh ước lệ tựng trưng, mượm cảnh vật thiên nhiên để diễn tả sự   trôi chảy của thời gian. Nàng còn là người con dâu hiếu thảo, người mẹ   hiền, một mình vừa nuôi con nhỏ, vừa tận tụy chăm sóc mẹ chồng đau ôm,   nàng lo thuốc thang, cầu khấn phật trời, và lúc nào cũng ân cần , dịu   dàng, lấy lừi ngon ý ngọt khéo léo khuyên mẹ gắng dưỡng sức để chờ   Trương Sinh quay trở về, vì thế cho nên trước khi mẹ chồng nhắm mắt bà   đã nói với Vũ Nương rằng Vũ Nương là người con dâu tốt khi Trương Sinh   về sẽ không phụ lòng tốt của nàng. Rồi nàng cũng hết sức thương sót mẹ   và lo ma chay tế lễ như lo cho cha mẹ ruột của mình.
Tưởng rằng khi Trương sinh về thì Vũ nương được sống ngập tràn trong   niềm vui và hạnh phúc và nàng cũng chia sẻ bớt gánh nặng cuộc sống cho   chồng ai ngờ nàng bị một nỗi oan không tài nào thanh minh nổi, mặc dù   nàng đã hết lời phân trần tấm long son sắc thủy chung của mình cho chồng   hiểu như: nàng nói đến thân phận mình nghèo được nương nhờ nơi giầu   có.. ,tình nghĩa vợ chồng bao năm và khẳng định tấm lòng thủy chung   trong trắng, cầu xin chồng đừng nghi oan. Như vậy đã chứng tỏ nàng đã   hết sức cưu vãn, mong hàn gắn cái hạnh phúc gia đình đang có nguy cơ tan   vỡ.
Sau nữa nàng nói lên nỗi đau đớn, thất vọng khi không hiểu vì sao bị đối   sử bất công, không có quyền được tự bảo vệ, ngay cả khi có họ hàng,  anh  em đến nói giúp. Hạnh phúc gia đình niềm khát khao của cả cuộc đời  nàng  đã tan vỡ như bong bong. Tất cả những nỗi đau khổ chờ chồng trước  đây  không còn có thể làm lại được nữa.
Thất vọng đến tột cùng, cuộc hôn nhân đã đến độ không thể nào cứu vãn   được, Vũ Nương dành phải mượn dòng nước quê hương để giải nỗi oan cho   mình. Những lời than trước khi vĩnh viễn cuộc đời đầy đau khổ của mình   nhưng cũng đầy luyến tiếc, như một lời nguyền xin thần sông chứng giám   nỗi oan khuất và tiết sạch giá trong của nàng. Ở đoạn truyện này, tình   tiết được sắp xếp đầy kịch tính, Vũ Nương bị đẩy đến bước đường cùng,   nàng đã mất tất cả, đành phải chấp nhận số phận sau mọi cố gắng không   thành. Hành động tự trẫm mình của nàng là một hành động quyết liệt cuối   cùng để bảo toàn danh dự, có nỗi tuyệt vọng đắng cay, nhưng cũng có sự   chỉ đạo của li trí. Đây không phải là hành động bột phát trong cơn nóng   giận.
Vũ Nương đúng là một người phụ nữ xinh đẹp nết na thùy mị, hiền thục   ,lại đảm đang tháo phát, thờ kính mẹ chồng rất mực hiếu thảo, một lòng   một dạ chung thủy với chồng, hết long vun đắp cho hạnh phúc gia đình.   Một con người như thế đáng ra phải được hạnh phúc trọn vẹn, vậy mà lại   phải chết một cách oan uổng, đau đớn. vậy nguyên nhân nào dẫn tới kết   quả đáng buồn ấy. 
Có phải chăng vì cuộc hôn nhân giữa Trương Sinh và Vũ Nương không bình   đẳng chính sự cách bức về thân phận nghèo khó của Vũ Nương đã cộng thêm   cái thế cho Trương Sinh bên cạnh cái thế của một người chồng, người đàn   ông gia trưởng trong chế độ phong kiến. Hay đó là những lời nói ngây  thơ  của đứa trẻ, chứa đầy những dữ kiện nghi ngờ làm cho Trương Sinh  một  người chồng hay có tinh đa nghi ghen tuông, hồ đồ và độc đoán kia  trử  thành kẻ thô bạo, vũ phu là kẻ bức tử vợ mình trong sự mù quáng, kẻ  giết  người lại hoàn toàn vô can trong vụ án.
Bi kịch của Vũ Nương là lời tố cáo cái xã hội phong kiến xem trọng quyền   uy của kẻ giàu và của đàn ông trong gia đình, đồng thời bày tỏ niềm   thương cảm của tác giả đối với số phận oan nghiệt của người phụ nữ.   người phụ nữ bất hạnh ở đây không những không được bênh vực, che trở mà   còn bị đối sử một cách bất công, vô lí, chỉ vì lời nói ngây thơ của đứa   trẻ miệng còn hơi sữa và vì sự hồ đồ, vũ phu của anh chồng ghen tuông  mà  phải kết liễu đời mình.
Xem thêm:
DOWNLOAD