Bài tham khảo
  	Quê hương em biết bao tươi đẹp 
  	Đồng lúa xanh, núi rừng ngàn cây.
  	Một cảnh đẹp mà em thích nhất là cảnh hoàng hôn trên đồng quê yên ả, thanh bình.
  	Khi ông Mặt Trời dần dần xuống sau dãy  núi xa xa, ánh nắng vàng ấm áp còn sót lại rải nhẹ trên bờ đê, thảm cỏ,  ngả dài trên ruộng lúa. Sóng lúa ánh lên và nhấp nhô trong làn gió  thoảng qua. Từ phía chân trời, những đàn chim ríu rít gọi bầy rồi bay về  tổ. Đàn sếu nhởn nhơ trên bầu trời rộng và xanh thẳm không cùng.
  	Xa xa, thấp thoáng bóng người đi tháo  nước, be bờ. Những dòng nước mát lành được đưa vào ruộng lúa, chúng hòa  vào đất giúp cây lúa có thêm sức mạnh sau một ngày chống chọi với nắng  trời. Ánh nắng mỗi lúc một nhạt dần rồi tắt hẳn. Trên đỉnh núi là một  màu vàng của ráng chiều bao phủ. Những đàn trâu mải miết gặm cỏ trên  đồi:
  	"Gặm cả hoàng hôn, gặm buổi chiều sót  lại”. Thế rồi, tiếng sáo vi vút ngân vang, đàn trâu vểnh tai nghe rồi  lững thững đi về, bóng sừng trâu in đậm giữa ruộng đồng yên lặng. Theo  sau những đàn trâu no cỏ là đám mục đồng đang trò chuyện râm ran. Tất cả  đã làm cho làng quê thêm đẹp. Ngoài đồng, các bác nông dân cũng lần  lượt đi về, họ bàn bạc cho vụ mùa sắp đến.
  	Bấy giờ. ráng chiều cũng nhạt dần rồi  không còn nữa. Ánh sáng chỉ còn phảng phất phía tây. Những đám mây xám  đục là là bay đến. Bầu trời mịt màu lam thẫm. Sương đêm chập chờn rơi  rồi tụ tập trên đáu ngọ nỏ, ẩn hiện trong bóng đêm mờ ảo đang sắp sửa  buông xuống. Người đi đường vãn dần, âm thanh trên đường làng  cũng lắng  chìm sau bóng hoàng hôn. Trong các bụi rậm ven đường, những chú tắc kè  rón rén bước ra, rồi chúng tung tăng nhảy nhót, trườn lên những thân  cành và cất tiếng kêu vang. Đây đó, văng vẳng tiếng côn trùng trò chuyện  trong lòng đất, chúng đã thức dậy sau một ngày ngủ say sưa. Trong làng,  nhà nhà đã nấu cơm chiều, thả khói nghi ngút cả một vùng quê yên tĩnh.  Những đàn gà đã lên chuồng kêu tục... tục. Các chị gà mái thì thầm bàn  nhau sẽ thức thâu đêm để lo cho việc ngày mai đẻ trứng. Thế rồi, chúng  cũng lim dim với giấc ngủ chẳng đợi chờ.
  	Ôi! Hoàng hôn trôn quê hương em có bao nhiêu lí thú. Em yêu nơi ấy vô cùng