
Văn Châu vừa rón rén đi ra cổng vừa đảo mắt nhìn quanh. Nom bộ tịch dáo  dác của nó, tưởng như nó đang chuẩn bị đi ăn trộm chứ không phải đi  chơi. Trưa hè oi ả, cây lá trong vườn lặng phắt. Thi thoảng, một làn gió  nhẹ thổi qua làm dậy lên những tiếng rì rào khe khẽ trên vòm lá. Nhưng  chỉ một chốc thôi, rồi tất cả lại rơi vào tĩnh mịch. Trời nóng, chim  chóc cũng biếng kêu. Hồi sáng, lũ chim ríu ra ríu rít luôn mồm nhưng bây  giờ thì con nào con nấy im thít. Bọn chim sâu lách chách cũng trốn đi  đâu mất. Chắc bọn chúng đang rủ nhau lim dim trong nách lá. Ba mẹ hẳn  cũng đã đi nằm rồi. Cả chị Ngọc Diệu cũng thế. Văn Châu nhủ bụng và nó  tiếp tục lần ra phía cổng. Văn Châu không sợ chị Hồng Lam hay chị Thắm  trông thấy. Chị Thắm luôn luôn bao che cho nó. Chị Hồng Lam tuy không  bênh nó ra mặt nhưng những lần bắt gặp nó lẻn ra đường, chị thường phớt  lờ. Cũng có lúc chị nghiêm giọng đe Chết nhé! . Những lần như vậy, chị  thường trợn mắt và giơ một ngón tay lên, vẻ hăm dọa. Nhưng thực ra chị  chỉ làm bộ thế thôi.
MẬT KHẨU NẾU CÓ: tuthienbao.com
DOWNLOAD