
2. Lời giới thiệu:
Cho đến nay Trăm năm cô đơn vẫn là  cuốn tiểu thuyết lớn nhất của Gabrien Gacxia Maket (Gabriel Garcia  Márquez, 1928), nhà văn Côlômbia, người được giải Nôben về văn học năm  1982. Trăm năm cô đơn ra đời (1967) đã gây dư luận sôi nổi trên văn đàn  Mỹ Latinh và lập tức được cả thế giới hâm mộ. Theo số liệu của tác giả  đến năm 1970, Trăm năm cô đơn đã được in bằng tiếng Tây Ban Nha hơn nửa  triệu bản, chưa kể lần in ở Cuba xã hội chủ nghĩa (một lần hai vạn bản,  lần sau tám vạn bản) và mười bảy hợp đồng xin phép tác giả được dịch tác  phẩm này ra các thứ tiếng khác. Sau gần hai mươi năm, Trăm năm cô đơn  đã có mặt ở khắp nới trên hành tinh chúng ta để đến với mọi người và mọi  nhà. Rõ ràng Trăm năm cô đơn là một cuốn sách ăn khách mặc dù tác giả  của nó không viết với mục đích câu khách.
3. Cốt truyện
Trăm năm cô đơn là câu chuyện về dòng  họ Buênđya tồn tại bảy thế hệ, người đầu tiên bị trói vào gốc cây và  người cuối cùng đang bị kiến ăn, một dòng họ tự lưu đày vào cõi cô đơn  để chạy trốn tội loạn luân. 
Cái tội loạn luân này khởi sự từ việc  tên cướp biển Phranxit Đrăc tấn công Riôacha khiến các cụ tổ của Ucsula  Igoaran phải chuyển đến lập nghiệp ở một làng hẻo lánh. Tại đây các cụ  tổ của Hôsê Accađiô Buênđya đã lập nghiệp bằng nghề trồng thuốc lá. Qua  ba thế kỷ, hai dòng họ này đã có quan hệ thâm giao, cháu chắt họ lấy lẫn  nhau dẫn tới thảm hoạ đẻ ra một người đàn ông có đuôi lợn. Chính cái  gương tày liếp này đã khiến cha mẹ Hôsê Accađiô Buênđya và Ucsula  Igoaran tìm mọi cách ngăn cản nhưng họ vẫn cứ lấy nhau. Khi đã là vợ  chồng rồi và dẫu Hôsê Accađiô Buênđya tuyên bố "dù có đẻ ra kỳ đà anh  cũng cóc cần". Ucsula Igoaran vẫn sợ đẻ ra đứa con có đuôi lợn, nên khi  đi ngủ bao giờ cô cũng mặc chiếc quần trinh tiết do mẹ may cho. Sự việc  kéo dài hơn một năm khiến dân làng ngạc nhiên và đồn rằng anh chồng là  kẻ bất lực. Một hôm, bị thua Hôsê Accađiô Buênđya trong một cuộc chọi  gà, Pruđênxiô Aghila không kìm được lòng đã lỡm bạn: "Tao mừng cho mày  và để xem cái con gà này có làm phúc cho vợ mày không". Vì lời nói lỡm  ấy anh ta phải trả cả tính mạng. 
Nhưng không vì thế, người chiến thắng  được sống thanh thản, trái lại lúc nào cũng bị lương tâm dằn vặt đến  mức phải bỏ làng tìm đền một miền đất không được hứa trước để lập ra  làng Macônđô, để tự lưu đày trong cõi cô đơn trăm năm. Rồi trong cõi cô  đơn ấy, những Hôsê Accađiô và những Aurêlianô, những Rêmêđiôt và những  Amaranta đã ra đời, sống cuộc đời với số phận bi đát dường như đã được  định trước: lay lắt trong nỗi cô đơn và hoài nhớ, thấp thỏm lo phạm tội  loạn luân.
Nhưng lo cũng chẳng được. Lúc còn  đang thời sinh nở, sau mỗi lần đẻ Ucsula Igoaran đều cặn kẽ xem con mình  có mang bộ phận nào của con vật không. Về già, cụ luôn luôn nhắc nhở  đám cháu con hãy mở to mắt để nhận mặt họ hàng, đừng chung đụng xác thịt  mà sinh con có đuôi lợn. Nhưng cụ không thể sống đến hết chuyện để  khuyên giải Amaranta Ucsula và Aurêlianô Babilônia. Vì không biết rõ gốc  gác, không nắm được quan hệ ruột thịt, Amaranta Ucsula và Aurêlianô  Babilônia đã yêu nhau mãnh liệt, ăn nằm với nhau và lấy nhau với hy vọng  tình yêu sẽ cải tạo nòi giống mình. Nhưng họ đã đẻ ra đứa con quái thai  có đuôi lợn và con vật huyền thoại này đã kết liễu dòng họ Buênđya tồn  tại bảy thế hệ. Rõ ràng trong thế giới cô đơn và hoài nhớ ấy, những  người trong dòng họ Buênđya đã phạm tội loạn luân dù cho họ cô ý chạy  trốn tội loạn luân...
MẬT KHẨU NẾU CÓ: tuthienbao.com
DOWNLOAD