I. Ý nghĩa nhan đề bài Cố Hương 
Cố hương nghĩa là quê cũ. người dịch ko để nhan đề là quê cũ mà là cố  hương một cái tên nghe khá "cổ" - để nhấn mạnh vào cái cũ, gợi về xã hội  nông thôn cũ trước kia, đồng thời đây là cái tên mang đậm màu sắc trữ  tình, thể hiện tình cảm của "tôi" vs cố hương. 
 II. Tóm tắt bài Cố Hương 
Sau 20 năm trời đi xa, tôi phải vượt qua hai nghìn dặm về thăm quê. Đang  độ giữa đông, trời lạnh giá. Gió lùa khoang thuyền vi vu. Gần về đến  "làng cũ trời càng u ám, xa gần thấp thoáng xóm thôn liêu điêu, hoang  vắng,... im lìm nằm dưới vòm trời vàng úa. Lòng tôi se lại. 
Có phải là làng cũ tôi không ? Làng cũ tôi đẹp hơn kia ! về thăm chuyến  này, lòng mình vốn không vui, nên tôi mới thấy thê lương như vậy. Về  thăm chuyến này là đã từ giã ngôi nhà cũ nơi cả đại gia đình chúng tôi  đã mấy đời ở chung với nhau. Ngôi nhà cũ đã bán cho người ta rồi, tôi từ  giã làng cũ thân yêu đem gia đình đến sinh sống nơi đất khách quê  người. 
Tinh mơ sáng hôm sau, tôi về tới cổng nhà. Tôi vừa hước vào gian nhà cũ  yêu dấu thì mẹ tôi và cháu Hoàng mới lên 8 tuổi chạy ra đón. Mẹ tôi mừng  rỡ, nhưng nét mặt vẫn ẩn một nỗi buồn thầm kín. Mẹ bảo tôi ngồi xuống  nghỉ ngơi, uống trà. Cháu Hoàng đứng đằng xa, nhìn tôi chòng chọc. 
Sau đó, mẹ và tôi bàn đến chuyện dọn nhà, bán đồ đạc. Mẹ nhắc tôi nghỉ  ngơi vài hôm rồi đi thăm bà con trước lúc lên đường. Mẹ nhắc đến anh  Nhuận Thổ, quê ở vùng biển, tôi bồi hồi nhớ lại cách đây khoảng chưng 30  năm, tháng giêng năm ấy đến lượt nhà tôi lo giỗ tổ. Giỗ lo, lễ vật  nhiều, đồ tế rất sang, người đến lễ rất đông. Người ở quá bận, xin thầy  tôi cho gọi thằng con là Nhuận Thổ đến để nó trông coi các thứ đồ tế  cho. 
Gần Tết thì Nhuận Thổ đến. Đã bao ngày đêm tôi mong vì nghe nói hắn bẫy  chim sẻ tài làm. Hắn đứng trong bếp, khuôn mặt tròn trĩnh, nước da bánh  mật, đầu dội mũ lông chiên bé tí tẹo, cổ đeo vòng bạc sáng loáng. Hắn  bẽn lẽn. Khi vắng người, hắn nói chuyện với tôi. Chỉ nửa ngày, chúng tôi  đã thân nhau. Hắn bảo lên tỉnh, hắn được trông thấy bao nhiêu điều mới  lạ. Hôm sau, tôi rủ Nhuận Thổ đi bẫy chim. Hắn bảo phải chờ tuyết xuống  mới bẫy chim được, hắn nói với tôi bẫy chim: sẻ đồng, chào mào, sẻ xanh  lưng... 
Nhuận Thổ mời tôi đến mùa hè xuống chơi vùng biển, quê hắn, đi nhặt vỏ  sò, màu đỏ có, màu xanh có, đủ cả. Còn có cả sò “mặt quỷ", sò ''tay  phụt" lạ lắm. Hắn kể chuyện những đêm trăng đi canh dưa hấu, cầm đinh ba  để đâm con "tra", con vật này ăn dưa, tinh khôn lắm, lông và da trơn  như mỡ. Hắn kể chuyện vùng biển, hắn biết nhiều chuyện lạ lùng lắm mà  bạn bè tôi không ai biết cả. Hết tháng giêng năm ấy, Nhuận Thổ về quê.  Sau đó hắn gửi cho tôi một bọc vỏ sò và mấy thứ lông chim rất đẹp. Tôi  cũng có vài lần gửi cho hắn ít quà. Nhưng từ đấy chúng tôi không hề gặp  nhau nữa. Bây giờ nghe mẹ tôi nhắc đến, ký ức tôi bỗng sáng bừng lên  trong chốc lát, tôi cảm thấy tìm được quê hương tôi đẹp ở chỗ nào rồi.  Tôi hỏi mẹ về Nhuận Thổ hiện nay, mẹ bảo tình cảnh anh ta cũng chẳng ra  gì. 
Đang dở câu chuyện thì thím Ba Dương đến, một người đàn bà trên dưới 50  tuổi, môi mỏng dính, lưỡng quyền nhô ra... Tôi không nhận ra được, một  lúc sau nghe mẹ tôi nói là thím Ba Dương bán đậu phụ ở xế cửa nhà tôi;  hồi đó, người ta vẫn gọi là “Tây Thi đậu phụ". Thím ta trách tôi, khích  bác tôi là bây giờ làm quan, có nàng hầu, đã giàu có lại không dám rời  một đồng xu. Cuối cùng thím Ba Dương giật đôi bí tất tay của mẹ tôi, rồi  quay gót, cút thẳng. 
Mời quý thầy cô giáo và các em học sinh xem tiếp nội dung tài liệu này trong bộ sưu tập Ý nghĩa nhan đề bài Cố hương (Lỗ Tấn).  Ngoài ra, có thể tham khảo thêm nhiều tài liệu khác cùng chủ đề trong  bộ sưu tập này. Hoặc download về làm tài liệu tham khảo bằng cách đăng  nhập vào hệ thống eLib.vn của chúng tôi để tải bộ sưu tập này. 
 
 |  
  
 
		
		
		
 
  
 | 
 |