Hồi thứ nhất Núi hoang hào kiệt trừ ưng cẩu 
Dọc đường tỷ kiếm gặp anh hùng Tháng  sáu năm Càn Long thứ mười tám đời nhà Thanh, trong nội viện phủ tổng  binh huyện Phù Phong tỉnh Thiểm Tây, một cô bé mười bốn tuổi tung tăng  vừa đi vừa nhảy về phía thư phòng của thầy giáo.
 Sáng nay, thầy đã giảng xong đoạn  viết về trận Xích Bích trong sách Tư Trị Thông Giám, lại kể thêm mấy  truyện về Gia Cát Lượng trêu tức Chu Du. Lẽ ra thì sau giờ ngọ không còn  bài vở gì nữa, nhưng cô bé đang hứng thú muốn nghe thầy kể tiếp truyện  Tam Quốc Chí.
 Lúc này đang là mùa hè nóng nực, tứ  bề im phăng phắc, không một chút gió. Cô bé đi đến phía ngoài thư  phòng, sợ thầy ngủ trưa chưa dậy nên không dám gõ cửa ngay. Cô nhẹ nhàng  vòng ra cửa sổ, lấy cây trâm vòng trên tóc xuống, khoét một lỗ nhỏ trên  cửa sổ dán giấy, áp mắt vào đó mà nhìn. 
Cô bé thấy thầy giáo đang ngồi xếp  bằng trên ghế, mặt hơi mỉm cười. Thầy nhẹ vẫy tay phải, một tiếng “tạch”  nhẹ nhàng vang lên như có một vật gì đó bắn dính lên vách. Cô bé nhìn  về hướng phát ra âm thanh, thấy trên tường đối diện có mấy chục con ruồi  xanh đang nằm yên không động đậy. 
Cô ngạc nhiên, chăm chú nhìn kỹ, lại  thấy trên lưng mỗi con ruồi đều ghim một mũi kim châm rất mảnh, mảnh  như sợi tóc. Kim cực kỳ nhỏ, khoảng cách lại xa như thế, đáng lẽ khó mà  nhìn rõ được, nhưng bây giờ đã là giờ mùi, ánh sáng mặt trời rọi chênh  chếch từ cửa sổ vào, nên những mũi kim châm bằng vàng đó phản chiếu ánh  sáng lấp lánh. 
Đám ruồi trong thư phòng vẫn bay qua  bay lại, phát ra những tiếng vo ve khó chịu. Tay của thầy giáo lại vẫy  một cái, nghe một tiếng “tạch”, một con ruồi nữa ghim lên vách.
MẬT KHẨU NẾU CÓ: tuthienbao.com
DOWNLOAD