Hồi 1    Giữa sống và chết
 Gió núi gào thét, sương mây mịt mù,  Hoa Sơn Thương Long Lĩnh ngút ngàn, dài những ba dặm, hai bên là vực  thẳng sâu hàng vạn trượng, nhìn từ xa hệt như một lưỡi dao sáng nghiêng  nghiêng cắm trên trời xanh, xuyên thủng mây trắng. 
Nắng ban mai dần vén mớ mây mù, nơi  bên cùng Thương Long Lĩnh là bia đề thư của Hàn Văn Công, một thiếu nữ  tuyệt sắc có vóc dáng mảnh mai yêu kiều đang đứng, một tay vén làn tóc  mây, tay kia mân mê tà áo, mày liễu khẽ chau, mắt đăm đăm nhìn về phía  con đường trước mặt.
 Trên con đường đá hiểm trở xuất  hiện vài bóng người, thiếu nữ tuyệt sắc khẽ nhướng mày buông tiếng cười  nhẹ, tiếng cười đầy sắc lạnh lẫn oán độc, khó thể tin được phát ra từ  miệng một thiếu nữ diễm lệ thế này. Tiếng cười vừa dứt thì những bóng  người ở lưng núi bỗng tung mình bay vút lên như cánh chim, chớp nhoáng  đã đến trước mặt thiếu nữ tuyệt sắc. Thiếu nữ tuyệt sắc tròn mắt, lạnh  lùng nói :
- Hãy theo ta! Đoạn khẽ nhún mình,  vút cái đã lướt ra sau vài trượng, không còn ngó ngàng đến những người  kia nữa, sau mười mấy cái nhún mình đã vọt lên trên đỉnh núi phía Nam.  Trên lưng núi Thương Long Lĩnh, trong sương mù có năm bóng người, một  đại hán áo đen râu ria xồm xoàm, mày rậm mắt to, vận võ phục và lưng đeo  kiếm, quay sang một thiếu phụ áo huyền đứng bên cạnh bật cười ha hả rồi  nói : 
- Tiểu cô nương cuồng ngạo thật, chỉ e nàng ta còn hơn Hà muội khi xưa đấy. Thiếu phụ áo huyền ngẩng lên mỉm cười : 
- Thật ư? Đại hán râu xồm bật cười :
 - Tất nhiên là thật, ai mà cưới  nàng ta làm vợ cam đoan là còn bị kềm kẹp hơn Long Phi này nữa. Tiếng  cười vang dội, giọng điệu tuy có vẻ chua xót, song tiếng cười lại ngập  đầy đắc ý.
MẬT KHẨU NẾU CÓ: tuthienbao.com
DOWNLOAD