Bài 1: 
Ðối với những người Việt tha hương, nhất là những người đang lưu lạc ở  xứ tuyết Bắc Âu giá lạnh và ít người đồng hương cư ngụ, thì khí Xuân  chắc hẳn khó có thể hiển hiện rõ quanh họ được. Nhưng chắc chắn rằng giờ  này đây trong lòng mỗi người Việt chúng ta dù ở bất cứ nơi đâu trên đất  khách quê người đều đang rạo rực một niềm hân hoan, và cũng đang bừng  bừng một nỗi mong chờ về một mùa Xuân nơi đất Tổ. 
 
 
 
Trong bốn mùa, mùa Xuân có thể nói là một mùa đẹp nhất, không phải chỉ  vì những nét yêu kiều diễm lệ của nó như cây lá xanh tươi, nghìn hoa đua  nở, chim chóc véo von, mà còn cả vì cái khí tiết ôn hòa và ấm áp. Mùa  Xuân có đầy đủ những yếu tố căn bản để cho vạn vật trong vũ trụ hòa  đồng, kết hợp một cách linh động trong công cuộc súc tiến sự sinh sôi  nẩy nở. 
 
 
 
Ðối với đồng bào Việt, mùa Xuân là mùa của hội hè, đình đám, giải trí,  vui chơi sau những ngày tháng làm lụng vất vả, mà đỉnh cao là Tết Nguyên  Ðán: 
 
 
 
Tháng Giêng là tháng ăn chơi, 
 
Tháng Hai đình đám, tháng Ba hội hè. 
 
 
 
Mùa Xuân là một mùa lễ lớn của dân tộc, một mùa lễ đã được hình thành và  theo giòng thời gian đã được bồi đắp thêm bởi những tinh hoa theo sự  phát triển của từng thời đại trong suốt suốt chiều dài lịch sử, một mùa  lễ mà đã được lưu truyền từ đời này qua đời khác, đã trở thành phong  tục, tập quán, nề nếp và truyền thống của văn hóa Việt trong đời sống  tinh thần của mỗi người dân Việt. Ðó chính là một trong những sản phẩm  quý giá thuần tính dân tộc của non sông bốn nhìn năm văn hiến. 
 
 
 
Dân tộc chúng ta có một truyền thống văn hóa dựa trên triết lý nhân bản,  dân tộc đoàn kết, và trăm lòng hợp nhất của Quốc tổ Hùng Vương thể hiện  qua sự tích Trăm Chứng Tiên Rồng: 
 
 
 
Dân ta lịch sử mấy nghìn năm 
 
Trăm trứng đua chen toả nắng hồng 
 
Năm mươi theo Mẹ lên triền núi 
 
Một nửa cùng cha xuống biển đông 
 
 
 
Dù theo mẹ lên núi, hay theo cha xuống biển, dù đồng bào ta ở khắp mọi  nơi, cách nhau muôn vạn thiên lý, nhưng lòng vẫn cứ ở bên nhau, vẫn nhớ  mình là con Hồng cháu Lạc, giòng giống Tiên Rồng, được sinh ra từ một  bọc trứng của mẹ Âu Cơ. Tinh thần ấy được tỏa khắp mọi nơi, mọi thời, từ  những sinh hoạt hàng ngày cho đến những việc lớn lao như xây dựng đất  nước, bảo vệ non sông, làm vẻ vang cho giống nòi. 
 
 
 
Ðó chính là cái triết lý căn bản, là cái gốc của nền Văn minh Việt, là  bản sắc của dân tộc Việt, và là những gì mà chúng vẫn luôn lấy làm tự  hào. Ngày Tết Nguyên Ðán cổ truyền được hình thành ngay từ thời kỳ Hùng  Vương và được truyền đến ngày hôm nay cũng mang một ý nghĩa cao cả đó.  Sự tích bánh chưng, bánh dày lại tô điểm cho ý nghĩa này thêm cao đẹp. 
 
 
 
Theo truyền thuyết, bánh dày có hình tròn, không có nhân tượng trưng cho  trời, ý nghĩa là công cha; còn bánh chưng có hình vuông, gói lá xanh,  trong có nhân đậu và thịt, tượng trưng cho đất, hàm ý là nghĩa mẹ (theo  quan niệm thời xưa, đất có hình vuông gồm cây cối, sông ngòi, động vật,  ngũ cốc... tượng trưng cho sự cưu mang của người mẹ). Bởi thế nên cứ vào  dịp Tết hàng năm mọi người dân Việt dù có nghèo đến thế nào đi chăng  nữa thì cũng phải có hai loại bánh truyền thống này bầy trên bàn thờ Gia  Tiên để tưởng nhớ đến công lao sinh thành và dưỡng dục của bậc tiên tổ.  Ðồng bào Việt ở miền Trung và miền Nam còn có bánh tét hay còn gọi là  bánh đòn để thay cho bánh chưng. 
 
 
 
Theo phong tục đồng bào Việt lấy ngày 23 tháng Chạp là ngày lễ đưa ông  Táo về trời, làm ngày khởi đầu cho năm mới, đó chính là sự khởi đầu của  ngày Tết. Theo quan niệm xưa, từ ngày này trở đi các thần đều về chầu  Ngọc Hoàng, nên vào dịp này ma qủy thường hay đến quấy phá trần gian. Vì  lẽ đó mà hầu hết mọi gia đình Việt đều dựng một câu nêu, trên ngọn treo  cái khánh và cột chỉ ngũ sắc. Cái khánh này khi có gió thổi sẽ va vào  nhau tạo thành âm thanh làm cho ma qủy sợ hãi không dám tới quấy phá gia  đình nữa. 
 
 
 
Ðêm cuối cùng của tháng Chạp dân Việt ta gọi là đêm Giao Thừa hay còn  gọi là đêm Trừ Tịch, đêm tống cựu nghinh tân, đêm tiễn năm cũ đón năm  mới, là đêm giao mùa giữa Ðông và Xuân. Theo tục lệ thì đúng 12 giờ  khuya, tức vào giờ Tý, mọi gia đình đều bày mâm cơm để làm lễ cúng cúng  tổ tiên, và rước tổ tiên, ông bà, những người thân yêu đã quá cố về cùng  ăn Tết với gia đình, đồng thời cũng để tưởng nhờ đến những người thân  yêu đã ra đi. 
 
 
 
Theo lệ cổ sáng mồng Một, mọi người trong gia tộc đều đến nhà gia trưởng  để thắp hương kính lễ tổ tiên, và xum vầy vui Xuân cùng gia quyến bên  nội; ngày mồng Hai những người đã lập gia đình dắt vợ con đến chúc Tết  và xum vầy cùng gia quyến bên ngoại; đến ngày mồng Ba những người có học  thường đến chúc Tết thầy dạy của mình để tỏ lòng tôn sư trọng đạo. Vì  thế mà tục ngữ Việt mới có câu rằng: 
 
 
 
Mồng Một thì lễ tại gia, mồng Hai nhà vợ, mồng Ba Tết thầy 
 
 
Có nhiều vật luôn liên hệ đến Tết và đã trở thành những biểu tượng của  ngày lễ này, như hoa đào ở miền Bắc và hoa mai ở miền Trung và Nam.  Những hàng câu đối và những bức tranh dân gian cũng được người dân Việt  treo trong nhà một cách trang trọng. Ý nghĩa của những câu đối và những  bức tranh đó không ngoài mục đích diễn tả sự hân hoan, ý nguyện hướng  thiện và hoàn thiện bản thân, nhắc nhở con cháu nhớ đến công đức của tổ  tiên, đến những tấm gương Trung, Hiếu, Tiết, Nghĩa của người xưa. 
 
 
 
Ðối với dân tộc Việt, đón Tết là đón mừng sự trở lại của mùa Xuân, được  xem như kỳ tái sinh của thiên nhiên. Ðây cũng là lúc gia đình xum họp  cho những người bận công việc nơi xa xứ trong cả năm, là dịp cho mọi  người trong gia đình quây quần dưới một mái nhà, không chỉ người sống mà  cả người đã quá vãng. Ðối với người Việt sống ở xứ người như chúng ta,  Tết còn có thêm một ý nghĩa nữa: đó là tình hoài hương. Hơn bất cứ  khoảng thời khắc nào trong năm, Tết là lúc mà tâm tưởng của chúng ta tự  nhiên hướng về đất nước, quê hương, thành phố, làng mạc, nơi mà cha mẹ,  họ hàng và bè bạn ta vẫn còn đang sống, nơi mà tiên tổ ông bà ta bao thế  hệ đã an thân. 
 
 
 
Cho nên dẫu 
 
Ði năm châu du ngoạn bốn phương trời, 
 
vẫn nhớ tình quê, 
 
say đắm tục truyền vùng đất Tổ 
 
 
 
Qua bốn biển viếng thăm mười cửa Phật, 
 
càng yêu nghĩa nước, 
 
ngây ngất huyền thoại tích vua Hùng 
 
 
 
Xin mượn đôi câu đối trên để gửi đến quý đồng bào Việt nơi quê nhà hay  đang tha hương muôn dặm lời chúc Tết và năm mới Phú, Quý, Thọ, Khang,  Ninh! 
 
 
 
Sơn thủy thanh cao xuân bất tận 
 
Thần tiên lạc thú cảnh trường sinh 
 
Bài 2 tham khảo thêm 
 
Đông qua là xuân tới. Khi từng đàn chim én chao lượn trên bầu trời mang  thông điệp báo hiệu mùa Xuân đang về. Không như mùa đông lạnh giá, mùa  hè chói chang ánh nắng, mùa thu buồn với những chiếc lá vàng rơi, mùa  xuân mang tới cho chúng ta một không khí ấm áp, dịu hiền. Cái thời điểm  kỳ diệu của mùa Xuân khiến tâm hồn người ta bừng lên sự sống mới. Mùa  xuân được ví như một nàng chúa xuân xinh đẹp mà Thượng Đế đã ban tặng  cho loài người. Đó là một món quà vô giá. Tô điểm cho cảnh đẹp mùa xuân  là những loài hoa sặc sỡ và đặc biệt không thể thiếu là cành mai, bông  đào. Nó đã trở thành biểu tượng đặc sắc nhất trong những ngày Tết hàng  năm. 
 
Xuân về, chim muôn cũng từ khắp nơi bay về hưởng sắc cảnh mùa xuân, mùa  hội tụ sau một thời kỳ trú đông dài. Mùa xuân - mùa của sự sinh sôi. Mùa  đem tới sức sống mới cho vạn vật trong đó cũng có cả Con người chúng  ta. Hơi ấm của mùa xuân lan tỏa khắp nơi, len qua từng chiếc lá, cành  cây, ngọn cỏ. Hơi xuân lướt nhẹ nhàng qua từng con phố, bay trên những  con đường, hòa vào dòng người hối hả một cách chậm rãi để người người  cảm nhận được mùa Xuân đang về. Hơi ấm của mùa xuân lan tỏa khắp nơi000,  vạn vật như bừng tỉnh sau những đêm dài lạnh lẽo của Mùa Đông, hít từng  hơi nhỏ thấm sâu vào đường gân thớ mạch, đánh thức những gì còn trong  cơn "ngái ngủ".  
 
Mùa Xuân - mùa sinh sôi biểu hiện nhất ở cây cối. Làn mưa xuân nhè nhẹ,  lất phất bay như những bàn tay mềm mãi, âu yếm vuốt ve những mầm non mới  nhú giúp chúng mau lớn nhanh để chuẩn bị đón những tia nắng đầu năm.  Khắp nơi nơi đều được phủ một lớp màu đặc sắc của tất cả những loài hoa.  Dường như mùa xuân cũng là mùa thi "sắc" của hoa, bông nào cũng cố gắng  vươn mình trong nắng mai để khoe sắc. Trên núi rừng xa xôi, hoa mơ đang  nở rộ trắng khắp một vùng Tây Bắc rộng lớn, hoa đào tô thắm vùng Đông  Bắc còn hoa mai hòa mình vào ánh nắng vàng rực rỡ của Miền Nam. Trên  khắp các làng quê, đường phố cây cối đều khoác trên mình một lớp chồi  biếc xanh tươi mang đầy nhựa sống.  
 
Con người cũng không nằm ngoài lẽ tự nhiên ấy. Với tất cả dân tộc trên  Trái đất, bất kể khác biệt về văn hóa, mùa xuân là mùa của tình yêu, mùa  gửi gắm những yêu thương tới mọi người. Xuân về cùng với quất hồng, đào  thắm và những cánh én xôn xao, ta nghe tiếng khèn gọi bạn tình ở trên  vùng núi cao, thấy những ánh mắt lúng liếng trao duyên ở các đám hội  đồng bằng. Và đó đây là những đám rước người yêu thương về "dinh".  
 
Mùa xuân đem đến cho con người sự gần gũi với thiên nhiên, được cảm nhận  và hòa mình vào sự thay đổi của sự giao mùa. Chính những sản vật được  tạo hóa ban tặng cho Mùa Xuân làm cho chúng ta càng phải biết nâng niu  và trân trọng nó thêm. Một năm mới đang đến với bao điều mới lạ, chúc  mọi người có một mùa xuân vui vẻ, ấm áp và hạnh phúc để đón nhận hết  tình yêu thương khi sự chuyển giao của năm đang tới gần. 
 
 |  
  
 
		
		
		
 
  
 | 
 |