Bài 1
Đối với nghệ thuật truyện ngắn, tạo ra được một tình huống độc đáo  mới  lạ để làm bật nổi vấn đề, bật nổi tâm trạng, tư tưởng, tính cách  của các  nhân vật và chủ đề của tác phẩm là một điều có ý nghĩa then  chốt. Một  truyện ngắn đặc sắc là nhờ được tổ chức chung quanh một tình  huống như  thế, và Vợ nhặt của Kim Lân là một trường hợp tiêu biểu.  
 Vợ nhặt đã tạo ra được một tình huống truyện độc đáo và hấp dẫn. Đó  là  tình huống nhân vật Tràng, một anh nhà nghèo xấu xí, dân ngụ cư (bị   người làng khinh bỉ), giữa lúc đói khát lại lấy được vợ.
  
 Đó là một điều lạ. Lạ vì hai lí do.  Người như Tràng mà lấy được  vợ,  thậm chí có vợ theo! Thời buổi đói khát này, người như Tràng, nuôi  thân  chẳng xong mà dám lấy vợ!
  
  Nhưng điều tưởng không thể nào có được, lại đã xẩy ra, đã trở thành  hiện  thực. Bởi vì, nếu không phải năm đói, người ta không đói quá, thì  ai  thèm lấy Tràng. Và đây là "vợ nhặt", có cần cheo cưới gì đâu. Năm  đói  thế nào cũng xong, có thế người như Tràng mới lấy được vợ.
 
  
 Tình huống này dẫn đến sự ngạc nhiên của cả xóm cư ngụ, của bà cụ  Tứ (mẹ  Tràng) và của chính Tràng nữa. Như vậy, tình huống này đã làm  cho câu  chuyện có thể triển khai, phát triển dễ dàng bằng các cảnh với  các chi  tiết rất hấp dần:
  
 Cảnh xóm ngụ cư xì xào bàn tán khi Tràng dẫn vợ về nhà.
  
 Cảnh buổi tối bà cụ Tứ gặp người con dâu được "nhặt về” trong sự sững sờ này đến sự ngạc nhiên khác,..
  
 Chuyện có vợ bất ngờ với cả chính Tràng nữa, khiến anh ta không thế  nào  tin nổi trong buổi tối dẫn vợ về báo cho mẹ biết và ngay cả sáng  hôm sau  khi đã là vợ chồng ("Nhìn thị (vợ Tràng) ngồi ngay giữa nhà,  đến bây  giờ hắn vẫn còn ngờ ngợ như không phải thế. Ra hắn đã có vợ rồi  đấy  ư?").
  
 Tình huống trên, đồng thời hết sức éo le. Đó là chuyện nên vui hay nên buồn nên mừng hay nên lo?
  
 Chính điều này lại thúc đẩy cho câu chuyện tiếp tục phát triển để  nhà  văn có thể khắc họa tâm trạng nhân vật phong phú và tính cách nhân  vật  rõ nét hơn. Trong cái tình huống hết sức éo le ấy, ta thấy một sự  xáo  trộn buồn tủi, vui mừng, lo sợ ở trong tâm trạng của mọi người:
  
 Người trong xóm ngụ cư mừng cho anh ta và cũng lo cho anh ta.
  
 Bà cụ Tứ mừng cho con nhưng vừa thương vừa tủi, vừa lo cho con.
  
 Chính Tràng cũng vừa vui vừa "chợn": "thóc gạo này đến cái thân mình cũng chả biết có nuôi nổi không, lại còn đèo bòng".
  
 Tình huống trên dẫn đến cái hạnh phúc thật mong manh, tội nghiệp  của đôi  vợ chồng và bà mẹ nghèo khổ. Hạnh phúc của vợ chồng Tràng và  niềm vui  của bà cụ Tứ cứ phải diễn ra trong một không khí ảm đạm chết  chóc, với  những tiếng hờ khóc người chết đói vẳng đưa tới ("Giữa sự im  lặng của  đôi vợ chồng mới, có tiếng ai hờ khóc ngoài xóm lọt vào tỉ tê  lúc to lúc  nhỏ"). Hạnh phúc của họ đã diễn ra trong âm hưởng của tiếng  khóc thê  thảm ấy. Và tiếp đó là bữa ăn đầu tiên đón nàng dâu mới thật  tội nghiệp:  ăn cháo cám. Ăn mà không dám nhìn nhau… Tình huống đó đà  tạo cảm hứng,  tạo cảnh, tạo chi tiết để nhà văn có thề viết nên những  trang thật cảm  động về câu chuyện "Vợ nhặt" rất hiện thực và cũng rất  nhân đạo trong  trận đói khủng khiếp năm 1945.
  
 Tình huống "Vợ nhặt" độc đáo và hấp dẫn là một sáng tạo nghệ thuật  đặc  sắc của nhà văn Kim Lân. Tình huống ây không chỉ tạo điều kiện cho  câu  chuyện triển khai và phát triền dễ dàng, tốt đẹp, mà còn góp phần  bộc lộ  sâu sắc chủ đề truyện: niềm khát khao tổ ấm gia đình và tình  thương  giữa những con người nghèo khổ ngay trong trận đói khủng khiếp  nhất.
Bài 2
