| 
		
		 
			
				04-10-2012, 02:22 PM
			
			
			
		 
	 | 
	
		
        
        
		
		        
 
                                |   	
                              
				
 				 Đầy Tớ Của Nhân Dân 
	
                 
 Facebook: https://www.facebook.com/tuthienbaocom 
		
 | 	
	
			
			 | 
	
			
	
                              
					  
					
					
					
				
			 | 
		  |  
		 
		
	 | 
	
	
		
	
		
		
			
			
				 
				Văn học Tây Tiến - Quang Dũng
			 
			 
			
		
		
 
 
 
 
 
 
Tác giả và xuất xứ 
        1. Quang Dũng (1921 – 1988) tham gia kháng chiến, vừa làm lính đánh  giặc vừa làm thơ. Một hồn thơ tài hoa, bút pháp lãng mạn. Tập thơ tiêu biểu nhất  của ông: “Mấy đầu ô”, trong đó có bài “Tây Tiến” viết năm 1948. 
      2. Tây Tiến là phiên hiệu của một đơn vị quân đội ta được thành lập  vào đầu năm 1947, gồm nhiều thanh niên học sinh Hà Nội, chiến đấu trên núi rừng  miền Tây Thanh Hóa, tỉnh Hòa Bình tiếp giáp với Sầm Nứa, Lào. 
     3. Sau hơn một năm chiến đấu  trong đoàn binh Tây Tiến, Quang Dũng đi nhận nhiệm vụ mới, mùa xuân 1948, viết  “Nhớ Tây Tiến” sau đổi thành “Tây Tiến”. 
 
 
 
 
Chủ đề 
       Bài thơ nói lên nỗi nhớ và niềm tự  hào về đồng đội thân yêu, những chiến sĩ hào hoa, dũng cảm, giàu lòng  yêu nước trong đoàn binh Tây Tiến đã chiến đấu và hy sinh vì Tổ quốc. 
 
 
Những vần thơ đáng nhớ 
        1. Dòng sông Mã và đoàn binh Tây Tiến gắn bó với tâm hồn nhà thơ bao  nỗi nhớ chơi vơi, nhớ mãi, nhớ không bao giờ nguôi: 
             “Sông Mã xa rồi Tây  Tiến ơi! 
             Nhớ về rừng núi, nhớ  chơi vơi” 
      2. Nẻo đường hành quân chiến đấu vô cùng gian khổ. Phải vượt qua bao  cồn mây, dốc thẳm, phải vượt qua những đỉnh núi “ngàn thước lên cao…” phải lần  bước trong đêm, trong màn mưa rừng. Lấy cái gian khổ vô cùng để ca ngợi bản lĩnh  chiến đấu và chí can trường của đoàn binh Tây Tiến. Đó là một nét vẽ lãng  mạn: 
             “Dốc lên khúc khuỷu,  dốc thăm thẳm 
             Heo hút cồn mây, súng  ngửi trời 
             Ngàn thước lên cao,  ngàn thước xuống 
             Nhà ai Pha Luông mưa  xa khơi” 
      3. Những kỷ niệm đẹp một thời trận mạc đã trở thành hành trang của  người lính Tây Tiến. Nhớ hội đuộc hoa, nhớ “nàng e ấp”, nhớ “khèn man điệu”: 
             “Doanh trại bừng lên  hội đuốc hoa,  
             Kìa em xiêm áo tự bao  giờ 
             Khèn lên man điệu  nàng e ấp 
             Nhạc về Viên Chăn xây  hồn thơ” 
     Nhớ hương vị núi rừng đậm đà  tình quân dân. Nhớ “Mai Châu mùa em thơm nếp xôi”. Nhớ cô gái miền Tây – bông  hoa rừng một chiều sương cao nguyên Châu Mộc trên con thuyền độc mộc: 
             “Người đi Châu Mộc  chiều sương ấy 
             Có thấy hồn lau nẻo  bến bờ 
             Có nhớ dáng người  trên độc mộc 
             Trôi dòng nước lũ hoa  đong đưa” 
     Những kỷ niệm đẹp ấy cho thấy  tâm hồn trẻ trung, yêu đời, hồn nhiên, hào hoa của người chiến sĩ Tây Tiến. Đó  cũng là những nét vẻ lãng mạn đáng yêu. 
      4. Hình ảnh đoàn binh Tây Tiến được khắc họa bằng những chi tiết vừa  hiện thực vừa lãng mạn. Nếm trải nhiều gian khổ, thiếu thốn giữa chiến trường  núi rừng ác liệt nên “quân xanh màu lá”, “không mọc tóc”. Oai phong lẫm liệt  trong lửa đạn: “mắt trừng” (hoán dụ), “dữ oai hùm” (ẩn dụ). Lạc quan và yêu đời  với những giấc mộng và mơ tuyệt vời. Bao chiến sĩ đã ngã xuống trên chiến  trường, “đã về đất” với manh chiếu – áo  bào đơn sơ. Coi cái chết nhẹ tựa lông hồng, sẵn sàng hiến dâng cả tuổi xanh, đời  xanh cho Độc lập, tự do của Tổ quốc. Đoạn thơ như một tượng đài bi tráng về anh  bộ đội Cụ Hồ, những người con thân yêu của Hà Nội đã “Quyết tử cho Tổ quốc quyết  sinh”: 
             “Tây Tiến đoàn binh  không mọc tóc, 
             Quân xanh màu lá dữ  oai hùm 
             Mắt trừng gửi mộng  qua biên giới 
             Đêm mơ Hà Nội dáng  kiều thơm. 
             Rải rác biên cương mồ  viễn xứ 
             Chiến trường đi chẳng  tiếc đời xanh 
             Áo bào thay chiếu anh  về đất 
             Sông Mã gầm lên khúc  độc hành!” 
      5. Ý thơ cổ “Nhất khứ bất phục hoàn” được Quang Dũng diễn tả rất hay,  rất xúc động ở khổ cuối. Thương tiếc, tự hào, man mác: 
             “Tây Tiến người đi  không hẹn ước. 
             Đường lên thăm thẳm  một chia phôi 
             Ai lên Tây Tiến mùa  xuân ấy 
             Hồn về Sầm Nứa  chẳng về xuôi”. 
 
 |  
  
 
		
		
		
 
  
 | 
 |   
 
    BÁO LỖI BÀI VIẾT
 Hãy gửi cốc trà đá cho TTB tài khoản ngân hàng phía dưới hoặc paypal : 
    paypalme/tuthienbao
 Giúp có kinh phí duy trì Free  
 
 
TÌM BÀI VIẾT KHÁC SEARCH TRÊN THANH TìM KIẾM PHÍA TRÊN WEB 
 
 
		
		
		
			
			
			
			
				 
			
			
			
			
			
			
			
				
			
			
			
		 
	
	 | 
 
 
 
 
	
	
  |