Hôm nay, tôi sẽ mang đến cho các bạn một chủ đề mà có lẽ là chủ đề này  đang được toàn thế giới quan tâm. Chủ đề này đã tốn không ít giấy mực  của gíới báo chí và luôn là một trong những chủ đề nóng bỏng nhất trong  các cuộc hội thảo toàn cầu. Đó chính là sự biến đổi khí hậu và những  hành động của con người để khắc phục hậu qủa này.
Vâng, như các bạn đã biết trái đất đang nóng dần lên và có lẽ nhiệt độ  của nó còn tăng thêm nữa. Không khí ngày càng ô nhiễm bởi khói bụi và  khí thải độc hại, và có lẽ giá nước sẽ càng đắt đỏ sau chỉ 10 hay 15 năm  nữa, còn nghèo đói làm cho con người không có điều kiện để dùng các sản  phẩm sạch. Nghèo đói khiến người ta phải chặt phá rừng, buôn bán ngỗ  quý để mưu sinh và nghèo đói thì ko thể chi tiền để cải tạo môi trường.  Vậy nghèo đói và môi trường luôn có quan hệ tương tác lẫn nhau và sẽ ko  tách rời nhau.
Để bảo vệ môi trường đã có một dự án phủ xanh đất trống đồi trọc bằng  cách trồng cây xanh. Đó là một ý tường tốt nhưng khi dự án đó đc đưa vào  thì nó đã thất bại. Nguyên nhân là do ng trồng rừng ko đc hưởng lợi  nhiều về kinh tế khi họ tham gia vào dự án đó. Và thay vì trồng rừng thì  người ta lại tiếp tục chặt phá rừng bởi điều đó mang lại thu nhập cho  họ. Đã có rất nhiều dự án như thế bị thất bại. Vậy tại sao chúng ta  không thay đổi bằng cách mang lại cho ng trồng rừng có đươc thu nhập tốt  nhất cho họ. Hãy giao đất cho họ quản lí giúp họ các phương pháp kĩ  thuật các cây giống để họ tự phát triển. Từ đó những đồi trọc đc bao phủ  một màu xanh mà những người nghèo cũng có thể thu nhập từ nguồn lợi đó.
Ở những nơi có hệ động vật đa dạng và phong phú có nhưũng bầy chim lớn  và những con thú quý hiếm. Con người mưu sinh bằng cách thu nhặt trứng  chim trong mùa sinh sản, bẫy thú và trồng trọt, đó là cuộc sống của họ  nhưng điều đó đã làm ảnh hưởng đến hệ sinh tháí đặc biệt là hệ động vật.  Buộc nhà nước và các tổ chức phải ngăn chặn điều đó. Một đề án đc đưa  ra cấm ko đc thu nhặt trứng chim và săn bắt động vật. Nếu người dân làm  đúng như vậy thì cuộc sống của họ sẽ ra sao khi mà nguồn thu nhập chính  của họ bị cắt mát và cho dù họ phải miễn cưỡng làm điều đó thfi việc  trồng trọt cũng bị ảnh hưởng bởi những con thú vào phá hoại rau màu của  họ . Kết quả là người ta phải bắn chết những con nthú đó, cuối cùng  chình nghèo đói đã dấn đến việc phải hoại môi trường và hệ sinh thái.  Những điều đó có thể đc khắc phục nếu chúng ta biết thay đổi. Thay vì  cách nói chuyện với họ là ko đc săn bắt thú rừng thì hãy nói rằng học sẽ  kiếm đc tiền từ việc làm đó. Bởi khi ta xây dựng 1 khu du lịch sinh  thái ở đây những người dân sẽ đc hưởng lợi từ thu nhập của ngành du lịch  và thay vì đi sắn bắt thú rừng hãy trở thành những ng hướng dẫn viên du  lịch bản xứ và làm nghề thủ công để bán. Những đồ lưu niệm cho du khách  sẽ đc mở ra và người dân tại khu vực đó sẽ có công ăn việc làm mới mà  hệ sinh thái vẫn ổn dịnh.
Khu vực nc lợi, khu rừng ngập mặc có thể nói ở dây có hệ động thực vật  đa dạng nhất. Chính bởi vậy mà 1 dự án nuôi trồng thuỷ hải sản đc đề  xuất, ngay sau khi đi vào thực hiện dự án đã mang lại thành công lớn.  Chính vì vậy nó ngày càng đc mở rộng ra và khi đó ng ta chặt những rừng  cây để mở rộng diện tích nuôi tông thủy sản. Một năm, rồi hai năm diện  tích nuôi trồng càng đc mở rộng những rừng cây càng thu hẹp và hệ động  vật tự nhiên biến mất nguồn nc bị ô nhiễm bởi thức ăn dư thừa và các  loại thuốc kháng sinh cho hải sản. Cũng vào thời gian đó, nước biển dâng  cao và điều kiến người ta không ngờ tới chính là khi không có lớp rừng  đệm giữa khu vực nc mặt và nc ngọt khiến sự ngập mặn lấn sâu vào đất  liền khiến bị nhiễm mặn trở nên cằn cỗi và hoang hoá nc biến cũng lấn  sâu và nc sông hơn, vậy chính việc phát triển của nuôi trồng thuỷ hải  sản bừa bãi đã có tác động xấu tới môi trường như thế dự an đó đã phải  thay đổi lại.
Nghèo đói khiến người ta không tiếp xúc đc với công nghệ thông tin để  bảo vệ môi trường. Họ không có các điều kiện để sử dụng ác sản phẩm thân  thiện với môi trường và ngày nay ngay cả những quốc gia phất triển các  nhà lãnh đạo vẫn luôn phải đắn đó trước việc bảo vệ môi trường hay là  phát triển kinh tế. Bởi để đạt tới việc phát triển bền vừng là rất khó  thực hiện trong khi nền kinh tế thị trường đòi hỏi phải tiết kiệm tối  tiểu các chi phí phát sinh đặc biết là chi phí cho sự cố bảo vệ môi  trường. Nhưng dù có như thế nào đi chăng nữa thì giờ đây mỗi chúng ta  cũng phải thay đổi sự nhận thức của mình. Hãy chắt chiu từng giọt nước,  tiết kiệm từng ngọn điện hay chỉ đơn giản là việc phân loại rác ngay  chính gia đình của bạn. Như vậy chúng ta đã góp phần bảo vệ môi trường  rồi.
Hãy thay đổi, thay đổi và thay đổi trong chính những suy nghĩ của mỗi  chúng ta. Đó là tất cả những gì mà chúng ta mang lại không chỉ cho bản  thân mà cho con cháu chúng ta mai sau nữa.
Đó là tất cả những gì mà tôi mong muốn tất cả các bạn hãy cùng tôi thực  hiện. Và chỉ khi như vậy chúng ta mới có một trái đất xanh mãi mãi.